Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 805: Bí Mật Hoàng Tộc 1

Chương 805: Bí Mật Hoàng Tộc 1Chương 805: Bí Mật Hoàng Tộc 1
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút, quyết định thoáng tiết lộ một chút chuyện: "Công chúa, dáng dấp thái hoàng thái hậu giống một vị cố nhân của ta."
Công chúa Tĩnh Ninh tò mò: "Vị cố nhân nào?"
Tô Tiểu Tiểu nói rằng: "Nương ta."
Nương đời trước.
Công chúa Tĩnh Ninh biết hoàn cảnh của Tô Tiểu Tiểu, mẫu thân của nàng đã qua đời vì bệnh lúc nàng còn rất nhỏ, nàng và đệ đệ được Tô Thừa nuôi lớn.
Vừa nghĩ thế, công chúa Tĩnh Ninh có phần không nỡ trách nàng.
"Chắc chắn nương ngươi là một đại mỹ nhân." Công chúa Tĩnh Ninh nói.
Dung mạo Bạch Hi Hòa đẹp như tiên, người có thể giống bà ấy chắc chắn cũng có vẻ đẹp nghiêng thành.
Về điểm này thì Tô Tiểu Tiểu không phủ nhận.
Bởi vì ở trong ký ức của nàng, Lê nữ sĩ quả thật là một đại mỹ nhân mười phân vẹn mười.
Hai người ngồi một lúc trong xe ngựa, công chúa Tĩnh Ninh tỏ vẻ áy náy vì mình đã vội vàng hồi cung khi lân đầu tiên đến nhà, ngỏ lời, lần sau chắc chắn sẽ mời nàng và Tam Tiểu Hổ vào hoàng cung làm khách.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười, nghĩ thầm mời ta là đủ rồi.
Ba đứa bé vẫn nên đừng vào cung, để cha ruột hoàng đế của người gặp phải, thì lại có một chuyện xưa khác. ...
Sau khi tạm biệt công chúa Tĩnh Ninh, Tô Tiểu Tiểu đến y quán một chuyến.
Quan viên và đệ tử Quốc Tử Giám bị thương ở hiện trường sự cố tiểu lâu cách đây mấy ngày đã lần lượt khỏe lại, ngoài hai người bị thương nặng vẫn đang tiếp tục điều trị, những người còn lại đều đã trở về.
Người bệnh trong Nhân Tâm Đường không vui.
"Ta nói nè, Nhân Tâm Đường các ngươi có chuyện gì thế? Y thuật có được không vậy? Người khác đều khỏe hết rồi, sao chân của chúng ta vẫn còn đau như thế?"
"Đúng vậy, hôm qua đồng liêu của ta đã về nhà, mà hôm nay ta vẫn chưa xuống đất bước đi được, ta nhớ rõ hắn bị thương nặng hơn ta mà..."
"Có phải các ngươi cố ý kéo dài không chữa khỏi cho chúng ta, khiến chúng ta tốn thêm mấy ngày tiền thuốc không?"
Lời này truyền đến tai Hồ nhị gia, Hồ nhị gia bị chọc tức, gọi Ngô chưởng quây đến: "Chuyện gì xảy ra?" Ngô chưởng quầy liền nói: "Bản thân bọn họ không biết mình bị thương nặng đến mức nào sao? Y thuật của đại phu Nhân Tâm Đường chúng ta cao siêu, khi nha môn đem người bệnh đến đây cho chúng ta thì đều là bị thương nặng, vết thương nhẹ mới đưa Đệ Nhất Đường, người bị thương ở Đệ Nhất Đường đương nhiên khỏi bệnh nhanh hơn rồi!"
Hồ nhị gia trợn mắt liếc ông ta: "Còn hai người sắp chết kia thì sao?"
Ông ta chỉ chính là hai người bệnh bị thương nặng vẫn đang tiếp nhận trị liệu của Đệ Nhất Đường hôm nay.
Ngô chưởng quây ngượng ngùng: "Thì, chỉ có hai người bọn họ, người khác đều là vết thương nhẹ, hai người đó cũng đâu đã khỏi hẳn."
Hồ nhị gia cau mày nói: "Theo dõi sát sao Đệ Nhất Đường cho tai"
Vẻ mặt Ngô chưởng quỹ khó xử: "Theo dõi... Không theo dõi được."
Từ khi nhà bên cạnh mời đến một chưởng quây họ Tôn, thám tử bọn họ phái qua, không một ai có thể tiến vào Đệ Nhất Đường thành công.
Ánh mắt của đối phương rất độc, tóm chuẩn chỉ trong một lần!
"Nhị thúc! Nhị thúc ta muốn ăn hạt dẻ rang đường!"
Một tiểu bàn đôn nhi bảy tuổi xông vào.
Hồ nhị gia thấy cháu nhỏ đâm quàng đâm xiên, hơi đau đầu trong chốc lát: 'Mùa đông mới có hạt dẻ rang đường."
Tiểu bàn đôn nhi nằm lăn lộn trên mặt đất: "Ta mặc kệ ta mặc kệ ta muốn có! Ta muốn ăn hạt dẻ rang đường!"
Ngô chưởng quầy nhìn con trai nhỏ của Hồ thái y, trong đầu bỗng nhiên lóe ra một ý: "Ông chủ, có!"
Hồ nhị gia hỏi: "Có cái gì?"
Ngô chưởng quầy cười nham hiểm: "Biện pháp trà trộn vào Đệ Nhất Đường"...
Bạn cần đăng nhập để bình luận