Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1579: Nội Cuốn Đoàn Sủng 2

Chương 1579: Nội Cuốn Đoàn Sủng 2Chương 1579: Nội Cuốn Đoàn Sủng 2
Tô Thừa cười: "Nhanh thì sang năm."
Ba đứa nhỏ đi chơi bàn đu dây Tô Thừa mới buộc xong.
Mới vừa rồi nhắc tới Tân Thương Lan, ông nhịn không được tâm sinh cảm khái: "Tổ phụ con muộn mấy ngày xuất chinh thì tốt rôi, đều có thể nhìn thấy các con."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Xuất chinh? Không phải nói chỉ là vận chuyển lương thảo lên bắc thượng sao?”
Tô Thừa thở dài: "Vận chuyển lương thảo là cờ hiệu, gan đây Bắc Yến không an phận, biên quan nhiều lần có nạn trộm cướp gây chuyện, nói là nạn trộm cướp, kỳ thật đều là người Bắc Yến thử. Một trận, sớm hay muộn là phải đánh lên."
Lúc chạng vạng, Tô Nhị Cẩu đã trở lại.
Đi chung với cậu lại đây có Thẩm Xuyên và Tô Huyên, hai huynh đệ Tô Kỳ, Tô Ngọc cùng cảnh ngộ nhiễm phong hàn, hôm nay không đi Quốc Tử Giám đi học.
Mặt khác Vệ Đình cũng tới.
Vệ Đình là đi Quốc Tử Giám đón Tô Nhị Cẩu, ai ngờ một lần đón là một đống lớn.
Tô Thừa, Tô Nhị Cau dẫn ba đứa nhỏ đi hái quả.
Đoàn người Tô Tiểu Tiểu vây quanh bàn đá ngồi xuống ở đình viện.
Trên ghế đá trải cái đệm, một chút cũng không lạnh mông.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô Huyên: "Tứ biểu ca, huynh tới vừa lúc, ta có chuyện muốn nhờ huynh."
"Muội nói cái này sao?" Tô Huyên lấy ra một xấp thư từ trong tay áo rộng, an tĩnh cười: "Viết xong rồi."
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu sáng ngời.
Thẩm Xuyên ho nhẹ một tiếng, cũng lấy ra một xấp thư: "Ta cũng giúp ngươi viết."
Vệ Đình mới vừa lấy ra thư từ viết cả ngày ở nha môn, nhìn thấy hai xấp thật dày trên bàn.
Vẻ mặt của hắn ngẩn ra, khóe miệng giật giật.
Thật vất vả đi lột hạch đào, lại tới thêm hai người viết thư từ giúp, cấp Vệ Đình đều chỉnh sẽ không.
Tô Tiểu Tiểu rút một lá thư kiểm tra chữ viết của mỗi người.
Tô Huyên và Thẩm Xuyên đều là Giải Nguyên, thư pháp tất nhiên là không thể chê, đều có các khí khái, cảnh đẹp ý vui.
Lại nhìn Vệ Đình, đôi mắt Tô Tiểu Tiểu thiếu chút nữa rớt: "Chàng viết cái gì? Loại chữ này sao ta có thể lấy đến tay? Có phải chàng cố ý làm hỏng thanh danh của ta hay không?” Mặt Vệ Đình không biểu tình liếc người nào đó một cái: "Đây chẳng lẽ còn không phải là chữ của nàng?"
Hắn hoàn hoàn bắt chước bút tích của nàng được chứ!
Tô Tiểu Tiểu ho nhẹ một tiếng, tuyệt đối không thừa nhận chữ của mình ở dưới phụ trợ thư pháp của Thẩm Xuyên và Tô Huyên giống như quỷ bò.
Nàng lời lẽ chính nghĩa nói: 'Chàng đây là bôi đen tai"
Cuối cùng, nàng nhận lấy thư Tô Huyên và Thẩm Xuyên tự tay viết, một cái đưa cho công chúa Huệ An, một cái đưa cho công chúa Tĩnh Ninh, hoàn mỹ.
Về phần Vệ Đình, nàng cũng thu, nhưng tuyệt đối không phải vì tặng người hoặc trân quý, đơn thuần là không hy vọng "Bản vẽ đẹp" của mình lưu lạc bên ngoài!
"Hừ..
Thấy nàng nhận, Vệ Đình mới hừ nhẹ.
Tô Tiểu Tiểu từ Tây Tấn trở về, là mang theo lễ vật cho người trong nhà.
Phụ thân nàng thích uống trà, nàng mang cho phụ thân nàng lá trà Tây Tấn, vị có chút đặc biệt, không biết phụ thân nàng uống quen không.
Tô Thừa rất thích, chỉ cần là khuê nữ đưa, ông đều thích!
— Kỳ thật là Vệ Đình mua, như tiểu quận chúa nói, lần này nàng đi Tây Tấn không phải chữa bệnh, chính là trên đường chữa bệnh cho người, cũng thật không có thời gian đi khắp nơi, cũng không biết Vệ Đình là mua được từ chỗ nào, nghe nói còn rất đắt.
"Tỷ! Của ta! Của ta!" Tô Nhị Cẩu sắp chờ không kịp nữa rồi.
"Cho.
Tô Tiểu Tiểu đưa cho Tô Nhị Cẩu một hộp nhỏ to bằng bàn tay.
Tô Tiểu Tiểu cướp đoạt tơ tằm Tuyết Vực Thiên từ chỗ Phong Tiêu Nhiên, lấy một phần, thỉnh giáo biện pháp chế tác ám khí của Mi Cơ, làm ra một hộp cơ quan, khi gặp được nguy hiểm, đôi tay nắm lấy hai đầu, kéo tơ tằm Tuyết Vực Thiên bên trong ra, nháy mắt có thể chém sắt như chém bùn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận