Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2374: Tieu Tieu Ra Tay Uy Luc Cua Phong Duoc 2

Chuong 2374: Tieu Tieu Ra Tay Uy Luc Cua Phong Duoc 2Chuong 2374: Tieu Tieu Ra Tay Uy Luc Cua Phong Duoc 2
Thấy có con mồi chủ động dâng tới cửa, hai người trao đổi ánh mắt, sau đó tấn công Tô Tiểu Tiểu.
"Chạy maul"
Tô Tiểu Tiểu nói với nữ nhân.
Nữ nhân cảm kích nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, ôm con co cẳng bỏ chạy.
Một tên thích khách trong số đó định đuổi theo, lúc này, công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An tìm tới.
"Tiểu tùy tùng, ngươi đang nói chuyện với ai vậy?"
Lại có thêm hai người tới?
Tên thích khách không đuổi theo nữ nhân và đứa bé đã chạy trốn, trực tiếp thi triển khinh công, ngăn hai người bọn họ lại.
Ánh mắt của Tô Tiểu Tiểu quan sát khắp cả người hai tên giặc cướp.
"Nhìn cái gì mà nhìn!
Một tên giặc cướp bị ánh mắt sắc bén của nàng nhìn tê cả da đầu.
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt dời tâm mắt đi.
Ba người bị trói chặt tay, nhét vào một chiếc xe ngựa cũ nát.
Một nữ tử dung mạo diễm lệ ngồi bên cạnh ba người bọn họ, uy hiếp nói: "Tốt nhất đừng kêu la om sòm, nếu không giết các ngươi!"
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng ta một cái, rồi rủ mắt xuống.
Am hiểu mị thuật giống như mị cơ.
Khi xe ngựa đi ngang qua một con hẻm khác, lại có thêm một nữ tử bị bắt.
Ba người nhìn thấy nàng ta, trong lòng thật sự rất kinh ngạc, nhưng ngoài mặt không có ai biểu lộ ra.
Nữ tử mặt không biểu cảm ngồi xuống bên cạnh công chúa Tĩnh Ninh, trùng hợp là đối diện với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng ta, nàng ta cũng nhìn Tô Tiểu Tiểu mấy lần.
Hai người không ai lên tiếng.
Xe ngựa ra khỏi cổng thành bắc.
Tô Tiểu Tiểu chú ý đến, phía sau chiếc xe ngựa này thật ra vẫn còn một chiếc xe ngựa khác đi theo, bên trong có lẽ cũng là con tin bị bọn họ bắt.
Xe ngựa một đường đi về phía bắc. Tiếp tục đi về phía trước, không phải hành cung thì là rừng đào của Bạch Liên Giáo.
Rất hiển nhiên, phương hướng mà xe ngựa rẽ qua chính là vế sau.
"Qe ——"
Trong chiếc xe ngựa phía sau truyền đến âm thanh nôn mửa của trẻ con.
"Các ngươi mau cứu nó! Nó sắp chết rồi!"
Là tiếng cầu khẩn của một đứa trẻ khác.
Phu xe phía sau mắng một tiếng xúi quấy, rồi dừng xe ngựa lại.
Xe ngựa mà Tô Tiểu Tiểu đang ngồi cũng dừng lại để chờ bọn họ.
Tô Tiểu Tiểu nghe động tĩnh, phán đoán tất cả con tin trên chiếc xe ngựa phía sau đều là con nít, tổng cộng có năm đứa.
Đứa bé kia xuống xe nôn mửa xong, lại bị đưa lên xe ngựa.
Công chúa Huệ An tức giận đến đạp chân: "Ngay cả con nít cũng không buông tha, không bằng súc sinh!"
Tô Tiểu Tiểu và nữ tử bị đưa lên đây cuối cùng không hẹn mà cùng nhìn vê phía nữ nhân cưỡng ép bọn họ.
Nữ nhân không nhúc nhích.
Hai người ai nấy đều rời mắt đi.
Rất nhanh, xe ngựa đã tới gần rừng đào của Bạch Liên Giáo.
Công chúa Huệ An từng tới rừng đào, nên lập tức nhận ra được.
Nàng ta trừng to mắt nhìn về phía tiểu tùy tùng: Rừng đào kìa rừng đào!
Tô Tiểu Tiểu: Bình tĩnh.
Công chúa Huệ An: Ô.
Tô Tiểu Tiểu biết kế hoạch hôm nay, nàng đã gần như đóa ra được đám người này là ai.
Xem ra Hạ Hầu Ngạn mắc câu rồi, quyết định đến rừng đào gặp mặt như lời hẹn.
Nhưng Hạ Hầu Ngạn giảo hoạt và thâm độc hơn so với trong tưởng tượng, bắt nữ nhân và con nít làm khiên thịt.
Nếu thế thì muốn phục kích hắn ta sẽ không dễ dàng như vậy.
Xe ngựa dừng ở ven đường.
Vô Ưu xuống xe ngựa.
Không bao lâu, nàng ta dịch dung, thay đổi cách ăn mặc khác, ngay cả giọng nói cũng thay đổi.
Chỉ có điều, Tô Tiểu Tiểu và mị cơ ở chung nhiều ngày, đối với một đôi mắt am hiểu mị thuật, Chương 43/4. IIeU ¡ ieu Ea ¡ay, Uy Lực Lua Fhong UƯỢC +
không thể quen thuộc hơn nữa. Thích khách cũng lột bộ trang phục trên người xuống, lộ ra một bộ y phục màu đen. Hạ Hầu Ngạn là người đến cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận