Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2450: Chỉ Là Muốn Được Chieu Chuộng 2

Chương 2450: Chỉ Là Muốn Được Chieu Chuộng 2Chương 2450: Chỉ Là Muốn Được Chieu Chuộng 2
Chàng trai mặc đồ đen múa kiếm với năng lượng và động lực rất lớn.
Âm nhạc do Tô Tiểu Tiểu và Lăng Vân chơi dần dần trở nên sôi động hơn.
Không biết là do rượu mạnh hay là thứ gì khác mà cung chủ đột nhiên cảm thấy máu sôi lên.
Bà thi triển khinh công, nhảy lên, bẻ gay một nhánh thu hải đường và nói với Cảnh Dịch: "Nhóc con, để ta chỉ cho cậu hai chiêu!"
Một đen và một tím, họ trao đổi tay nhau trong đêm.
Mỗi nước đi của cung chủ đều đánh vào điểm yếu của Cảnh Dịch, sau đó nước đi tiếp theo sẽ khiến Cảnh Dịch giải quyết được tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Cảnh Dịch càng ngày càng chiến đấu kiên cường, hai mắt sáng lên.
"Tư chất không tệ!"
Cung chủ không chút do dự khen ngợi hắn.
Vệ Đình khoát tay áo.
"Ta nhấc kiếm cưỡi ngựa vẫy ma mưa, xương trắng như núi, chim bay!"
"Thế gian như thủy triều, người như nước, ta chỉ than thở cho một ít người trong sông hồ."
Cung chủ ném cành thu hải đường trong tay cho Vệ Đình: "Nhi tử! Tiếp tục đi!"
Vệ Đình câm lấy cành hải đường, hắn buông túi rượu, nhảy xuống, cùng Cảnh Dịch bắt đầu đấu với cung chủ.
Cung chủ vẫn luôn muốn dạy võ công cho Lăng Vân, đáng tiếc hắn sức khỏe không tốt, bà ấy cũng không dám dùng vũ lực.
Hiện tại có hai người tới đánh, cung chủ cuối cùng cũng có thể thỏa mãn cơn nghiện dạy dỗ nhi tử của mình. 3868
Sau khi bài hát kết thúc, cả ba người cũng thu chiêu.
Mọi người đều cảm thấy rất hạnh phúc.
Cung chủ nhìn Lăng Vân không cười, nhưng lông mày rõ ràng đã bớt u ám hơn, nói với Vệ Đình: "Đây là sinh nhật đầu tiên của hắn, ta còn tưởng rằng hắn sẽ không bao giờ được tổ chức nó trong đời... Về chuyện này, mỗi năm hắn đều rất khổ sở, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất mà hắn từng có."
Hàng năm vào ngày sinh nhật của hắn, cung chủ đều gác đêm cho Lăng Vân theo phong tục của đảo.
Năm nay mọi người đều gác đêm vì hắn.
Sáng hôm sau không có ai dậy cả. Dù ba đứa trẻ có lay ai thì người đó cũng không thức dậy.
Đại Hổ thở dài.
Tiểu Hổ chống tay lên hông, giậm chân: "Hay là cho chút muối!"
Nhị Hồ: "Vẫn là Tiểu Thạch của ta tốt nhất."
Ba người muốn đánh thức cha mình bằng cách nhảy múa trên thân cha, nhưng nương cũng ở đó.
Để không làm phiền nương, bọn họ quyết định buông tha người cha xấu của mình.
Đi gây ồn cho Cảnh Dịch.
Cảnh Dịch say đến mức không thể tỉnh lại.
Đi gây ồn cho cung chủ.
Cung chủ nằm ngửa, dáng vẻ như tiên nữ xinh đẹp, ngáy như sấm.
Ba đứa nhỏ đã tìm lại được sư phụ của mình.
Sư phụ lười biếng giơ tay ôm lấy ba tiểu nghiệt đồ.
Khuôn mặt của ba đứa nhỏ bị ép đến nhăn nhó: "..."
Được rồi, ngủ tiếp đi.
Cuối cùng cũng đã đến trưa, mọi người đã dậy.
Tô Tiểu Tiểu đã nói ra danh tính của Nhiếp bà bà cho Vệ Đình và quyết định ở lại Nhiếp gia vài ngày.
Dù thế nào đi nữa, bọn họ phải chinh phục được Nhiếp bà bà càng sớm càng tốt và để bà ta ra tay giải quyết chuyện tâm dẫn cho Tô Huyên.
Đồng thời, bí thuật La Sát của Tô Huyên cũng là bí thuật của phu quân nàng, nên có thể phải nhờ nàng tìm ra cách.
Vệ Đình cuối cùng đã tìm thấy nàng nên hắn đương nhiên muốn ở bên nàng.
Nhưng người nhà Nhiếp gia đều đi vắng, Nhiếp bà bà cũng không tiếp xúc với người ngoài, chỉ có Tiêu Như Yên là "góa phụ” ở nhà, Vệ Đình đến nhà bà ta cũng không tiện.
Đại Hổ và Nhị Hổ Tiểu Hổ liền thuận tiện hơn nhiều, ai bảo bọn họ là những đứa trẻ bốn tuổi người gặp người thích cơ chứ?
Thế là Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ lập tức thu dọn hành lý nhỏ và mạnh dạn lên đường cùng nương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận