Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1372: Hung Hang 1

Chuong 1372: Hung Hang 1Chuong 1372: Hung Hang 1
Quỷ Phố từ trên trời đáp xuống, tung một chưởng lên bàn tay Từ Khánh!
Từ Khánh hoàn toàn không kịp thấy đau thì đã nghe một tiếng rắc, xương hắn gay ral
Từ Khánh giống như diều đứt dây, cố gắng kiềm chế nhưng không tự chủ được mà bay ra ngoài.
Hắn ta đụng trúng mạnh vào mái hên, thảm hại ngã ra đất cùng những viên ngói vụn vỡ.
Bên trong lồng ngực nhói lên cơn đau nhói cuồn cuộn, toàn thân hắn ta run rẩy, phụm ra một bụm máu.
Hắn ta không dám tin đây là sự thật.
Mặc dù bản thân trúng thuốc mê nhưng hắn ta đã ép ra ngoài ít nhiều rồi, Một chưởng kia ít nhất đã dùng hết sáu phần công lực của hắn ta nhưng trước mặt người này hắn ta lại không còn chút sức lực để đánh trả.
Hắn ta chịu đựng cơn đau, ngẩng chiếc cổ sắp gãy lên và nhìn nam nhân mặc áo choàng đen trong đêm đang từng bước đi về phía mình.
Nam nhân đeo chiếc mặt nạ để lộ ra đồng tử sâu thẳm như nhìn xuống đáy vực u tối không thấy đáy.
Trên người của người này tỏa ra mùi của tử sĩ.
Người từ Tây Tấn sao...
Không.
Người Tây Tấn không thù oán gì với bọn họ cả...
Từ Khánh dường như cảm thấy đã từng nhìn thấy đôi mắt ấy ở đâu đó rồi nhưng lại không nhớ nổi là ở đâu.
"Ngươi... là ai?"
Hắn ta khó khăn hỏi, mỗi lần âm thanh phát ra thì lồng ngực giống như bị người ta giãm đạp đến vụn nát thêm một lân nữa vậy.
Quỷ phố dừng lại trước mặt hắn ta từ trên cao nhìn xuống: "Ba tên khốn nạn kia đâu?"
Hắn giống như một đế vương ở âm ty khiến mọi người không kìm được mà phải run lên bần bật.
Từ Khánh kìm nén sự kinh hãi không tự chủ được trong tận đáy lòng, nhân lúc tên kia chưa chuẩn bị liền cam viên ngói trong tay.
Quỷ Phố đạp một cước khiến từng đoạn xương tay hắn ta liền bị nghiên nát.
"A——" Từ Khánh hét lên một tiếng thảm thiết.
Bị phát hiện rồi! Tất cả mọi hành động của hắn ta đều không thể nào giấu được đối phương.
Ngay sau đó lại có thêm hai tên cao thủ chạy tới.
"Coi chừng..." Tô Tiểu Tiểu vừa nãy muốn nhắc nhở.
Nhưng Quỷ Phố hoàn toàn không thèm nhìn, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Từ Khánh đang năm dưới đất. Nhưng ngay khi một trong hai tên cao thủ tiến tới giết hắn thì hắn đã giơ tay trái lên và tóm lấy cổ họng đối thủ.
Kiếm của đối phương rơi 'keng' xuống đất.
Hắn nhẹ nhàng gập lại, bẻ gãy cổ đối phương.
Đối phương liề trượt xuống rơi ra đất như cái bao bố.
Người còn lại bị cảnh tượng đó dọa đến hoảng sợ, hơi do dự không biết nên động thủ hay không. Quỷ phố liền lựa chọn thay hắn.
Cái tay vừa mới bẻ gay cổ cao thủ hướng xuống dưới vỗ một cái, gió từ lòng bàn tay làm tung một viên ngói trên mặt đất lên.
Viên ngói xoay từ lòng bàn tay hướng xuống của Quỷ Phố rồi bị hắn ta bắn vung ra ngoài!
Hắn ta vẫn không thèm liếc nhìn mà chỉ dựa vào thính giác để phong tỏa vị trí của đối phương.
Chính xác đến mức không tưởng tượng nỗi.
Người kia bị một chiêu phong tỏa.
Kiếm của hắn rơi xuống, hai tay hắn che lấy cổ cố gắng không để cho máu tươi phun ra ngoài, cứ thứ đến khi... ngã nhào trong vũng máu.
Đôi mắt Tô Tiểu Tiêu mở to.
Đây chính là thực lực của Quỷ Phố sao
Quá phi thường mà, trách sao ngay cả Hách Liên Nghiệp cũng suýt chết trong tay hắn ta.
May mà là người phe mình, nếu là đối thủ thì làm sao chơi với người này chứ? Cứ thể đưa đầu ra cho rồi.
Từ Khánh cắn răng khai báo: "... Sau khi Cổ sư bắt được người có lẽ sẽ đi tới lâu Phi Vân ở phố Đông rồi."
Quỷ Phố đá một cước đạp bay Từ Khánh vào tường khiến cả bức tường đổ sập xuống chôn Từ Khánh bên dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận