Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1972: La Sát Ngã Ngựa, Chiến Đấu Với Thánh Nữ 3

Chương 1972: La Sát Ngã Ngựa, Chiến Đấu Với Thánh Nữ 3Chương 1972: La Sát Ngã Ngựa, Chiến Đấu Với Thánh Nữ 3
Tô Ly lập tức nhìn rõ mặt hắn.
"Tứ... tứ ca?”
Bạch y nam tử nhặt chiếc mặt nạ lên và đẹo lại lên mặt.
Tô Ly hoàn toàn choáng váng!
Vừa rồi là hắn ta bị hoa mắt có phải không?
Tại sao người đó lại có... khuôn mặt giống hệt Tứ ca vậy?
Nhưng hắn tuyệt đối không phải Tứ ca...
Tứ ca không biết võ công... Tứ ca ngay cả gà cũng trói không chặt...
Thánh Nữ dường như đã biết được điểm yếu của người nam nhân bạch y này, thay vì đối đầu trực diện với hắn ta, nàng ta lại tấn công Tô Ly.
“Tránh rat”
Bạch y nam tử hét lên.
Nhưng đã không kịp rồi.
Tô Ly vẫn chưa thoát khỏi cú sốc, không thể tránh khỏi đòn đánh lén của Thánh Nữ.
Bạch y nam tử dùng thân mình chặn lại một roi của Thánh Nữ.
Gần như cùng lúc đó thanh trường kiếm trong tay của hắn cũng bắn về phía Thánh Nữ.
Thánh Nữ không ngờ người này vậy mà còn ra một chiêu như vậy.
Nhưng roi đã đánh ra rồi, nhất thời không thể rút lại được.
Nàng ta chỉ có thể né sang một bên, nhưng nàng ta đã đánh giá thấp uy lực của kiếm la sát.
Nó nhanh đến nỗi vai trái của nàng ta bị lưới kiếm tạo ra một vệt dài.
Tô Ly nhìn bạch y nam tử đỡ thay mình một chiêu, đau lòng nói: "Tứ ca, ta không sao! Huynh có phải là Tứ ca của ta không?"
"Đi nhanh!"
Bạch y nam tử nói.
Tô Ly đứng dậy cõng Vệ Tư trên lưng.
Bạch y nam tử lạnh giọng nói: 'Không được mang ông ta đi!"
Tô Ly nghiêm mặt nói: "Không được, ta nhất định phải mang ông ấy trở vê!"
Bạch y nam từ dùng nội lực thu lại thanh trường kiếm, chém về phía Vệ Tư đang do dan ngôi trên mặt đất.
Tô Ly kinh ngạc: "Tứ ca, huynh đang làm gì thết" Hắn tiến lên một bước dang hai tay ra bảo vệ Vệ Tư ở phía sau: "Ông aylaVveTul Huynh giết Thánh Nữ là đủ rồi! Giết ông ấy làm gì!"
Bạch y nam tử nghiêm nghị nói: "Mau tránh ra."
Thánh Nữ phải giết, Vệ Tư cũng phải chết!
Tô Ly nghiến răng: "Ta không tránh! Trừ phi huynh giết đệ."
Bạch y nam tử lại xuất kiếm.
Lần này, bị Thánh Nữ cản được.
Tô Ly cõng Vệ Tư lên lưng bỏ chạy.
Hai người, một người muốn công lực của Vệ Tư, một người muốn giết Vệ Tư.
Thật là không ai có ý tốt gì cả.
Hắn vẫn nên nhanh chóng đi tìm bọn Vệ Đình thôi!
Không ngờ, vừa chạy được vài bước, mặt đất rung chuyển dữ dội, bức tường bên cạnh đột nhiên sụp đổ.
Một bức tượng khổng lô được làm bằng đồng cùng với bức tượng bằng sắt cũng đổ theo.
Bạch y nam tử đột nhiên biến sắc: "Tiểu Ngũ..."
Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi bay trên không trung.
Một lúc sau, mọi thứ yên lặng trở lại.
Bạch y nam tử dùng khinh công lao tới, gầm lên: "Tiểu Ngũ... !"
"Tứ ca... đệ ở... khụ khụ khụ."
Tiếng ho của Tô Ly phát ra dưới đống đổ nát.
Bạch y nam tử dùng tay không đẩy những viên gạch sang một bên.
Liên nhìn thấy Vệ Tư dùng thân hình cường tráng của bức tượng bảo hộ chặt chẽ cho Tô Ly ở phía dưới.
Giống như con đại bàng tuyệt vọng bảo vệ con mình dưới trời sấm sét bão tố.
"Đưa tay cho ta."
Bạch y nam tử đưa tay về phía Tô Ly, nắm lấy tay Tô Ly.
Tô Ly đầu tóc rối bù, ho khan kịch liệt: "Tứ ca... cứu Vệ Tư tướng quân."
Vệ Tư bị một bức tượng đồng nặng hàng nghìn cân đè xuống, nhìn ra được ông ấy sắp không chịu được nữa rồi.
Đây là thời cơ tốt để giết ông ta.
Bùm!
Bức tượng đồng lại đè xuống. Vệ Tư quỳ một chân.
Bạch y nam tử kéo Tô Ly ra ngoài.
Vệ Tư không chống cự được nữa, mặt đất dưới đầu gối đã nứt ra, gạch vỡ cắm vào đầu gối, máu nóng nhuộm đỏ một vòng.
Tô Ly ngất đi.
Bạch y nam tử một tay ôm lấy Tô Ly, trong mắt hiện lên vẻ giãy giụa kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận