Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 428: Phá Giới 1

Chương 428: Phá Giới 1Chương 428: Phá Giới 1
Sát thủ nhà người ta tích chữ như vàng, đến chỗ này của Uất Trì Tu lại trái ngược hoàn toàn.
Hắn ta có thể nói bô bô.
"Chẳng lẽ ngài tính một mực dây dưa ở nơi này mãi sao? Nếu như Tiêu Trọng Hoa phát hiện giết ngài không thành, đợi đến lúc hắn ta hồi kinh, việc đầu tiên hắn ta làm chính ta đi tố giác ngài trước mặt hoàng đế. Tiêu Trọng Hoa sắp sửa hồi kinh rồi, đừng hỏi ta làm sao mà biết, ngày cưới của hắn ta cùng tiểu thư Tần gia đã được định rồi. Nhanh thì mười ngày, chậm nhất cũng sẽ không quá nửa tháng Tiêu Trọng Hoa sẽ phải khởi hành."
Vệ Đình thần sắc lạnh như băng.
Uất Trì Tu nheo mắt nói: "Đại nhân, chẳng lẽ là ngài coi trọng nha đầu này, thế nên mới không nỡ rời đi đấy chứ? Đừng trách ta không khắc nhở ngài nha đại nhân, hòa thượng không thể cưới thê đâu, ngài còn đang để tóc tu hành! Cẩn thận phạm vào sắc giới!"
Nửa khắc sau.
Uất Trì Tu đi ra từ đông phòng, con mắt còn lại của hắn ta cũng sưng húp luôn.
Cuối cùng sau khi đuổi được tên sát nhân ồn ào đi, Vệ Đình lang lặng nằm bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Những ngày trước giữa hai người đều có ba nhóc con vắt ngang, hôm nay hắn ma xui quỷ khiến đặt nàng ở chính giữa.
Còn đặc biệt cướp mất chăn bông của nàng một cách ác liệt.
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy choáng váng, càng ngủ càng lạnh, bất giác liền dựa vào người bên cạnh, chăn bông của ba đứa nhóc quá nhỏ, không đủ để nàng đắp.
Nàng mơ hồ lật mình, tiến về phía bên cạnh Vệ Đình.
Nàng trước tiên cho một tay của mình vào, thấy ấm áp vô cùng, nàng lại hổn hển nhích thân mình mập mạp đang lạnh đến phát run vào chăn.
Vệ Đình hừ lạnh một tiếng.
Xem đi, là nàng chủ động nha.
Rốt cuộc là ai phá giới? —
Tô Tiểu Tiểu ngủ một giấc rất sâu, tỉnh dậy trời đã sáng choang.
Ba nhóc con cùng Vệ Đình đã dậy từ sớm, một mình nàng ngôi trên giường ngơ ngác hồi lâu mới nhớ ra dường như bản thân đã uống mấy ngụm rượu... Sau đó không có sau đó nữa.
Nàng xoa xoa cái cổ có chút đau nhức: "Hình như gối đầu tối hôm qua có hơi cứng, khiến cổ ta đau quá."
Nàng ăn mặc chỉnh te rồi ra hậu viện rửa mặt. Vệ Đình cũng ở đấy.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn một cái: "Ô? Miệng của chàng làm sao thế? Bị nóng trong sao?"
Vệ Đình vẻ mặt nghiêm túc: "Không có."
Tô Tiểu Tiểu: "0.
Tô Nhị Cẩu đã đi bán bánh cùng Lý Tiểu Dũng rồi, lão cha Tô đi cày ruộng, Tô Thừa vốn dĩ không muốn đi, không biết làm sao hôm qua Vệ Đình đã giúp đỡ Lý lão đầu, hôm nay Lý lão đầu nói thế nào cũng muốn qua đây giúp đố, thế là liền túm lão cha Tô đi ra ruộng.
"Mấy người Đại Hổ đâu?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Đi tìm Ngưu Đản rồi." Vệ Đình nói.
Tô Tiểu Tiểu cổ quái hỏi: "Chàng... sao chàng lại không ra ruộng?"
Vệ Đình đúng lý hợp tình đáp: Nóng trong.
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Bữa sáng là một củ khoai lang hấp và hai quả trứng luộc, nghiền nguyễn rồi trộn với một thìa bơ đậu phộng và nửa thìa mè rang, giải quyết cơm thèm ăn lại còn no bụng.
Ăn sáng xong, Tô Tiểu Tiểu đi ra ngoài.
Công việc kinh doanh của Tô Ký càng ngày càng lớn, nàng nghĩ không thể cứ bày sạp bán mãi như thế được, phải thuê một cửa tiệm.
Thuê ở đâu nàng đã nghĩ xong cả rồi, thuê ngay tiệm đối diện Cẩm Ký.
Tiệm vải kia vừa hay phải chuyển đi, nàng phải nghĩ cách để lấy cửa tiệm kia về tay, nếu không qua thôn này sẽ không còn nhà trọ nào nữa.
Chuyện ngọc bội qua một đêm đã lên men, đã truyền sang tận thôn bên cạnh rồi, buồn cười chính là, lão Tô gia đến tận bây giờ vẫn luôn không dám ra mặt giải thích cho mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận