Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1979: Ngũ Hổ Xuất Mã 2

Chương 1979: Ngũ Hổ Xuất Mã 2Chương 1979: Ngũ Hổ Xuất Mã 2
Lúc này Vệ Đình rất bình tĩnh: “Đúng như nàng đang nghĩ đó.”
Tô Tiểu Tiểu không khỏi thở dài, gan của Thánh Nữ thật sự lớn!
Tô Tiểu Tiểu sẽ không cho rằng Thánh Nữ có quan hệ tình cảm gì với Vệ Tư, trong mắt Thánh Nữ đáng sợ chỉ có dã tâm và quyên lực.
Nàng ta chỉ muốn mượn hạt giống từ hậu duệ của Vũ Đế, tương lai sẽ danh chính ngôn thuận ra lệnh.
Tô Tiểu Tiểu trâm ngâm nói: “Xem ra suy đoán trước đây của chúng ta là đúng. Thánh Nữ và vua Nam Cương không cùng một mục đích.”
Vua Nam Cương chỉ muốn con rối, nhưng lại không muốn con rối này để lại hậu huệ tranh giành thiên hạ với hắn ta.
Nghĩ tới điều gì đó, Tô Tiểu Tiểu băn khoăn: "Chàng còn nhớ chuyện đại ca, nhị ca, lục ca có nói bọn họ mất đi một phân ký ức không? Có khi nào là thủ đoạn của vua Nam Cương và Thánh Nữ không? Cũng muốn biến bọn họ thành những cao thủ bị khống chế, nhưng đáng tiếc lại kém một chiêu."
Vệ Đình gật đầu: "Khả năng này là lớn nhất."
Tô Tiểu Tiểu phân tích: "Vua Nam Cương và Thánh Nữ không thể đến được kinh thành, chàng thì trốn thoát được, mặc dù đã dẫn quân đến biên giới nhưng bọn họ chắc không đoán được chàng sẽ đi, cho nên đã rời đi trước. Như vậy thì mọi chuyện xảy ra đều có thể hợp lý rồi. Quan hệ giữa Thánh Nữ và vua Nam Cương còn sâu sắc hơn chúng ta tưởng, muốn lay chuyển vị trí của nàng ta, trước tiên phải ly khai quan hệ giữa nàng ta và vua Nam Cương."
Người duy nhất không dùng huyết kiếm đối phó với Thánh Nữ chỉ có vua Nam Cương.
Vệ Đình nghiêm túc nói: "Tốt nhất chính là để cho vua Nam Cương biết được dã tâm của Thánh Nữ. Vấn đề hiện tại là không tiếp xúc được với vua Nam Cương."
"Ta có thể."
Huệ An công chúa đột nhiên xuất hiện ở cửa.
Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng: "Công chúa, người không ngủ?”
"Ta không ngủ được." Huệ An công chúa bước vào.
"Ta là công chúa Đại Chu, Tam hoàng tử của Nam Cương vẫn muốn ta gả cho hắn, chỉ cần ta xuất hiện, nhất định sẽ trở thành khách của hoàng thất Nam Cương."
Ánh mắt nàng rất kiên định.
Thật khó tin rằng nàng từng là một công chúa cao quý từng bị Bạch Liên Giáo bắt giữ, bị dọa đến mức khóc lớn.
"Ta phản đối." Tô Tiểu Tiểu nói. "Ta cũng phản đối." Vệ Đình nói.
Công chúa Huệ An cau mày: "Đình ca ca, huynh phản đối cái gì?"
Vệ Đình mặt không biến sắc nói: "Ta phu cương bất chấn, phu xướng phụ tùy."
Công chúa Huệ An đột nhiên bị cẩu lương đập vào mặt: "..."
Huệ An công chúa tức giận trở về phòng.
Tô Tiểu Tiểu cạn lời nhìn Vệ Đình: "Sao chàng lại chọc tức nàng ấy? Tối nay tâm trạng của nàng ấy không được tốt."
Vệ Đình phủi phủi tay áo rộng, nói: "Đây chẳng phải sợ người nào đó ăn dấm chua đó sao?"
Tô Tiểu Tiểu: không có hỏi tại sao nàng ấy tâm tình không tốt... mười điểm.
"Tâm tư của nàng ấy chàng thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu thế? Nàng ấy tranh đua với Quách Linh Tê, Quách Linh Tê thích chàng, cho nên nàng ấy mới muốn cướp chàng đi."
Vệ Đình cười cười nhìn nàng: "Hóa ra nàng biết rõ ràng như vậy."
Tô Tiểu Tiểu đang định phản bác lại vài câu thì chợt phát hiện ra bản thân dường như đã rơi vào hố do chính mình đào.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Còn nói chính sự nữa không đây?"
Vệ Đình ban đầu còn cảm thấy hơi nặng nề vì vết thương của cha mình, nhưng sau khi nhìn được dáng vẻ của nàng thì đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.
Hắn cười cười: "Nói chứ."
Tô Tiểu Tiểu khoanh hai tay lại, nói: "Chàng nói gì đi!"
Vệ Đình nói: "Thực ra không cần phải vào cung mới có thể tiếp cận vua Nam Cương, bên cạnh vua Nam Cương có một nội thị rất có năng lực tên là Cẩn công công, hắn ta có một căn nhà ở ngoài cung, mỗi tháng đều tới đó nghỉ một hai ngày. Nghe nói người này thích nuôi chim."
Bạn cần đăng nhập để bình luận