Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2901: Cuộc Chiến Cuối Cùng 5

Chương 2901: Cuộc Chiến Cuối Cùng 5Chương 2901: Cuộc Chiến Cuối Cùng 5
Vốn tưởng rằng những thứ mà hạ nhân dùng sẽ không có tác dụng gì lớn, không nghĩ tới, chỉ một lát sau ông ta cảm giác mình đã khôi phục một chút sức lực.
Ông ta rất là kinh ngạc.
Rõ ràng thứ này không phải là thuốc trị thương của Thiên Ngọc Đường.
Người hầu ngượng ngùng cười.
Lúc này ông ấy cũng hiểu được, thì ra con ngựa kia là ngựa của Bách Hoa Cung.
E rằng thảo dược... Cũng là từ Bách Hoa Cung đưa tới...
Về phần tại sao ngựa của Bách Hoa Cung lại chạy tới Thiên Ngọc Đường, bọn họ cũng không rõ lắm.
Dù sao cũng không phải là tới tìm Đường chủ.
Rõ ràng Vân Sương cung chủ cùng với vị mới tới như đôi trai tài gái sắc, phu thê hòa thuận...
"Các ngươi đang nhìn cái gì?”
Cơ Minh Lâu lạnh lùng hỏi.
Người hầu cùng những người khác lập tức thu hồi ánh mắt bị Vân Sương và Vệ Tư hấp dẫn, thành thành thật thật cúi đầu.
Vân Sương nói với Vệ Tư: "Chúng ta đi về trước đi."
Vệ Tư gật đầu: "Được, trên xe ngựa lại tiếp tục chữa thương."
Cơ Minh Lâu đứng dậy, đi vê phía Vân Sương lung lay sắp đổ.
"Không cần."
Vân Sương từ chối bàn tay đang duỗi ra của ông ta, cùng Vệ Tư lên xe ngựa.
Tứ Hổ bảo bảo cũng có xe ngựa ngồi nha.
Người hầu lúng túng nhìn về phía Cơ Minh Lâu: "Đường chủ..."
Cơ Minh Lâu: "Chuẩn bị xe, đến Bách Hoa Cung."
Người hầu chấn động: Chẳng lẽ bọn họ... Cùng hành động với Đường chủ sao?
Trương ca đánh hắn ta một cái: 'Ngẩn người làm cái gì! Đi mau!"
Người hầu hoàn hồn: "Đúng đúng đúng! Ta đi tìm ngựa!"
Một người khác nói: "Ta đi tìm xe”
Có thể làm nhiệm vụ! Có thể chấp hành nhiệm vụ cùng với Đường chủ!
Lần này trở về, có thể bọn họ trở thành đệ tử chính thức của Thiên Ngọc Đường!
Bách Hoa Cung, lần công kích thứ năm vừa mới ngừng lại.
Bắt đầu từ buổi trưa, Hạ Hầu Tranh đã dẫn theo các đại môn phái phát động tiến công đánh Bách Hoa Cung.
Khác với lần trước sáu đại môn phái tập kích Bách Hoa Cung vào ban đêm, lúc này đây, gần như toàn bộ các môn phái trên đảo đều ra tay.
Chỉ có điều, có một số môn phái ở xa, còn đang trên đường tới.
Hạ Hầu Tranh nhìn các đại môn phái lần nữa bị đánh lui, không khỏi âm thầm nắm chặt tay: "Người của Bách Hoa Cung học mấy thứ này từ đâu? Vậy mà lại có lối đánh giống với Hắc Giáp Quân của Tây Tấn! Hơn nữa, những cây giáo và tấm khiên... Lại là lấy đâu ra?"
Binh khí và tấm khiên là do Tô Tiểu Tiểu cung cấp.
Trong trận chiến với nước Yến lúc trước ở Toái Bắc Quan, nàng đã đoạt được không ít binh khí.
Một số cho đội quân của tổ phụ và quân Xích Ảnh của mình, số còn lại nàng cất vào phòng thuốc.
Lúc dọn ra khỏi nhà dẫn đến tiếng động không nhỏ, Tô Tiểu Tiểu chỉ nói là Lục Ngạo Thiên trộm được suốt đêm chuyển đến đây.
Sát Nô: "Sao ta không biết?"
Tô Tiểu Tiểu: "Não cá vàng."
Lòng hiếu kỳ của Sát Nô đã chết.
Về phần những trận pháp của Hắc Giáp Quân này, đương nhiên là do Vệ Thanh không ngủ không nghỉ huấn luyện ra.
Thời gian huấn luyện ngắn, không thể nào so sánh được với Hắc Giáp Quân chân chính, nhưng cũng may đệ tử Bách Hoa Cung võ công cao cường, năng lực chấp hành cũng mạnh, lại tuyệt đối tín nhiệm Vệ Thanh.
Đích thân Vệ Thanh chỉ huy trận pháp, hiệu quả cũng không tồi.
Bốn vị trưởng lão nhìn các đại môn phái bị đánh lui lần thứ năm, lại lân nữa âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Phùng trưởng lão xúc động nói: "Vị Vệ nhị công tử này bất hiện sơn bất lộ thủy*, là ta xem nhẹ hắn ta."
(*): Bất hiện sơn bất lộ thủy (*5ZLlI4§š7k): ý nói một người không để lộ tài năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận