Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2408: Thánh Nữ Đánh La Hán 2

Chương 2408: Thánh Nữ Đánh La Hán 2Chương 2408: Thánh Nữ Đánh La Hán 2
Có điều cũng không lo lắng Tô Tiểu Tiểu sẽ chạy trốn, một khi lên biển, nàng muốn chạy trốn cũng không trốn thoát được.
Lục Ngạo Thiên đến phòng bếp mua mấy cái bánh bột ngô nóng hổi đem đến cho chủ tới Tô Tiểu Tiểu.
Minh Thích La Hán nhàn nhạt quét mắt nhìn ông ta một cái: "Lục môn chủ, có phải ngươi quá để tâm đến nha đầu kia rồi không?"
Lục Ngạo Thiên: “Ta có sao?"
Minh Thích La Hán nhắc nhở: "Sớm muộn gì thành chủ cũng sẽ xử tử nha đầu kia, hy vọng ngươi đừng làm chuyện ngu ngốc."
Lục Ngạo Thiên nghiêm mặt nói: "Sao ta có thể làm chuyện ngu ngốc?”
Minh Thích La Hán nói: "Ngươi biết thì tốt."
Lục Ngạo Thiên nhìn Minh Thích La Hán rời đi không quay đầu lại: "Con lừa trọc thối, bớt vênh mặt với lão tử bày, là do nội lực của lão tử bị phong bế rồi, nếu không sớm đã đánh một trận với ngươi!"
Lục Ngạo Thiên đi đưa đồ ăn cho Tô Tiểu Tiểu và Hạnh Nhi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn ông ta một cái, hỏi ra sự nghi hoặc trong lòng: "Bây giờ vẫn chưa tới tháng mười, không phải không thích hợp để lên đảo sao?"
Lục Ngạo Thiên kinh ngạc nói: "Ngươi còn biết chuyện này?"
Tô Tiểu Tiểu: "Ừ”"
Lục Ngạo Thiên nói: "Được rồi, ngươi quen biết Ngọc Diện La Sát, biết được chuyện này cũng không kỳ lạ. Ta đã hỏi Minh Thích rồi, ông ta nói ông ta tự có cách lên đảo."
Quả nhiên có... Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Cách gì?"
Lục Ngạo Thiên nói: 'Ông ta không nói."
Tên hòa thượng giả kia, ngay cả Lục Ngạo Thiên mà cũng đề phòng.
Sau khi Lục Ngạo Thiên ra ngoài, Hạnh Nhi nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, ta cảm thấy Lục môn chủ tốt hơn tên lừa trọc kia nhiều, trên đường đi rất quan tâm đến chúng ta, chỉ là hơi hung dữ một chút, nhưng mà hình như ta cũng không sợ ông ta."
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu.
Minh Thích La Hán rõ ràng là cùng một bọn với Hạ Hầu Ngạn, đều là hạng người âm độc xấu xa.
Lục Ngạo Thiên là người trong giang hồ, mặc dù làm việc cho thành chủ, nhưng cũng có mấy phần chính trực của người giang hồ, không đến mức không từ thủ đoạn. "Ngươi có khát không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi Hạnh Nhi.
Hạnh Nhi liếm đôi môi khô khốc: "Phơi nắng hơn nửa ngày, hơi khát một chút."
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một túi nước đã được ướp lạnh từ trong bao vải đưa cho nàng ấy.
Hạnh Nhi cầm lấy, kinh ngạc: "Ể? Nước không phải uống hết rồi sao? Còn nữa... Sao lại là nước lạnh vậy?”
Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc nói: "Lục môn chủ đem tới đó."
Hạnh Nhi khó hiểu nói: "Ông ta đem tới khi nào vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Lúc nay ngươi không ở đây."
"6. Hạnh Nhi gãi đầu: "Tiểu thư túi nước của người đâu?"
"Đây này." Tô Tiểu Tiểu cũng lấy túi nước của mình ra.
Hạnh Nhi xác định túi nước của tiểu thư đầy ắp, mới mở túi nước của mình ra uống.
"Là nước ô mail"
Đôi mắt của nàng ấy đều sáng cả lên.
Nha đầu này rất dễ thỏa mãn, nếu không phải sợ không thể giải thích, ta còn có thể làm cho ngươi sinh tố trái cây từ trong phòng dược nữa.
Hạnh Nhi vui vẻ uống thật sảng khoái.
Thật ra Tô Tiểu Tiểu cũng có chút vui mừng vì có Hạnh Nhi theo cùng.
Hạnh Nhi tay chân lanh lẹ, thông minh lại hoạt bát, trên đường đi nhờ có sự chăm sóc và giải buồn của nàng ấy.
Tô Tiểu Tiểu lại lấy vải cho nàng ấy.
Hạnh Nhi mở to mắt: "Cái này cũng là Lục môn chủ đem tới sao?"
Tô Tiểu Tiểu: "Ừ”"
Hạnh Nhi oa một tiếng: "Ông ta lợi hại quá đi! Trên đường đi mà cũng có thể có được đồ ăn ngonl"
Tô Tiểu Tiểu thâm tàng bất lộ: "Ngươi đừng nói ra ngoài, cũng đừng hỏi ông ta, coi chừng bị lão lừa trọc kia phát hiện.
Hạnh Nhi vỗ ngực: "Ta sẽ không nói đâu!"
Nàng ấy lột cho Tô Tiểu Tiểu trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận