Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2456: Công Lược Quỷ Bà Bà 1

Chương 2456: Công Lược Quỷ Bà Bà 1Chương 2456: Công Lược Quỷ Bà Bà 1
Tạ Cẩn Niên sáng suốt nói: "Nghĩa phụ, ta chợt nhớ tới, còn có một số việc chưa xử lý xong, chuyện này sau này ta sẽ báo cáo cho người."
"Cũng được.'
Thành chủ cũng không cự tuyệt.
Tạ Cận Niên rời khỏi thư phòng của thành chủ.
Thành chủ đã đến Phỉ Thúy Các của Như phu nhân.
Lúc này, Như phu nhân đang nằm trên giường, lông mày hơi nhíu lại, thị nữ Thái Liên bưng canh gà cho nàng uống nhưng bị nàng đẩy ra.
"Phu nhân, từ khi vê tới giờ người vẫn chưa ăn cơm, dù người không đói, thì đứa trẻ trong bụng cũng sẽ đói mà."
“Ta không thèm ăn." Như phu nhân nói.
Thái Liên nghiêm túc nói: "Ít nhất hãy uống một ngụm canh đi ạ. Nếu không muốn uống canh gà, nô tỳ sẽ nhờ nhà bếp hầm món canh bổ khác."
"Thành chủ."
Ngoài cửa truyền tới tiếng hành lễ của bọn thị nữ.
Thái Liên đứng dậy bưng canh gà, cung kính cúi đầu trước cửa.
Thành chủ bước vào trong, đến bên giường.
Như phu nhân nhấc chăn chuẩn bị đứng dậy.
"Cứ nằm xuống đi." Thành chủ nắm tay nàng ta, bảo nàng ta lại nằm xuống.
Như phu nhân cười nói: "Ta đã nằm nửa ngày, muốn ngồi một lát."
Thành chủ đỡ nàng ta ngồi dậy.
Thái Liên đặt bát canh xuống, lấy một cái gối đặt lên lưng Như phu nhân.
Thành chủ ngồi xuống bên giường, nhìn sắc mặt Như phu nhân có hơi tái nhợt, nói: "Ta đã nghe người hầu nói rằng nàng không khỏe, có chuyện gì vậy?"
Như phu nhân không để ý nói: "Không có gì đâu."
Thái Liên nói: 'Không phải vậy đâu. Ôi! Phu nhân rõ ràng là tức giận đến mức động thai mài"
"Thái Liên!" Như phu nhân ngăn cản nàng ta.
"Cứ để nàng ta nói." Thành chủ nói.
Thái Liên bất mãn phàn nàn: "Thành chủ, ngài không biết hôm nay phu nhân của nô tỳ gặp người Bách Hoa Cung trên đường, bị bọn họ sỉ nhục. Họ còn làm thị vệ của phu nhân bị thương, thậm chí cả Tế Hoa La Hán mà người phái đi bảo vệ phu nhân, cũng bị bọn hắn đánh trọng thương."
Thành chủ cau mày.
Như phu nhân liếc hắn ta một cái, nói với Thái Liên: "Được rồi, đừng nói nữa."
Thái Liên nghẹn ngào nói: "Phu nhân, thiếu cung chủ Bách Hoa Cung bắt nạt người, mà người còn chịu bao nhiêu tức giận mới được đây?"
"Đủ rồi!" Như phu nhân trầm giọng nói: "Ở đây không liên quan gì đến ngươi, ngươi lui xuống đi"
Thái Liên cắn môi, rút lui một cách uất ức.
Như phu nhân đau đầu nhắm mắt lại: "Thành chủ, đừng để trong lòng."
Thành chủ hỏi: "Đã cho đại phu khám chưa?”
Như phu nhân cười yếu ớt: "Ta không sao, ta không sao, chỉ là hơi mệt thôi. Cũng là lỗi của ta. Khi nghe tin sức khỏe nương ta không tốt, ta lo lắng đến ngồi không yên. Rõ ràng là tháng này, ta không nên tùy tiện ra ngoài nữa.'
Thành chủ nói: "Lo lắng cho nương nàng là bản tính con người, lát nữa ta sẽ phái người tới nhìn xem.”
Như phu nhân nói: "Cảm ơn thành chủ."
Dừng một chút, nàng ta lại nói: " Thành chủ, xin đừng làm khó Bách Hoa Cung, dù nói như thế nào... thì cung chủ Vân Tịch cũng là vì ta mà xảy ra chuyện."
Thành chủ thở dài: "Là ta bất cẩn, không thể trách nàng."
Im bặt mà không đề cập đến việc Vân Tịch đầu độc Như phu nhân.
Như phu nhân cup mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Cung chủ Vân Tịch hận ta là đúng, ta có chết cũng không hối hận. Nếu không phải vì ta tìm được thuốc giải, thành chủ cũng sẽ không bất hòa với cung chủ Vân Tịch. Khi đó nàng mới mang thai ba tháng, thành chủ không nhận ra cũng không có gì lạ, nếu nàng chịu nói ra trước..."
Thành chủ ngắt lời nàng: "Đừng nhắc tới chuyện cũ nữa. Nàng có thể yên tâm chăm sóc bảo bối của nàng và sau này đừng ra khỏi phủ nữa."
Như phu nhân sợ hãi nói: "Cung chủ Vân Tịch đã chết cả mình lẫn con, Bách Hoa Cung vẫn luôn trách ta. Ta sợ rằng đứa trẻ này được sinh ra sẽ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận