Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1358: Hồi Kinh Về Nhà 4

Chương 1358: Hồi Kinh Về Nhà 4Chương 1358: Hồi Kinh Về Nhà 4
Tô Tiểu Tiểu híp mắt: "Thật đúng là mưu tính sâu xa. Như vậy xem ra, hôm qua ông ta trốn trong phòng của Hách Liên Nghiệp, không chỉ là vì chờ Hách Liên Nghiệp tắt thở, cũng là vì dẫn dụ chàng đi. Không đúng, có lẽ sớm hơn, ông ta vốn đã không định giết Hách Liên Nghiệp, cố ý không giết chính là vì dẫn dụ chúng ta hiện thân."
Mặc dù nàng rất chán ghét Nam Dương Vương, nhưng cũng không thể không cảm thán một câu, không hổ đại Boss đùa giỡn Mạc Quy Viễn trong lòng bàn tay, đầu óc này, tuyệt thật.
Vệ Đình hỏi: "Vậy nàng có biết giải cổ hay không?”
"Biết thì biết... Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng, hơi khó mở miệng: "Nhưng mà cách đó hơi ... một chút."
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Ta không sợ, nàng cứ đến đây."
Người sợ là nàng... hắn "thâm nhập giao lưu" không tiết chế, ai mà chịu nổi?
Nhưng mà trước mắt nàng cũng không tìm thấy cách thứ hai có thể giải cổ cho Vệ Đình.
Nàng thở dài, hạ quyết tâm, nói cách giải cổ ra.
Vệ Đình nhìn nàng, một lời khó nói hết.
Một lúc lâu sau, hắn mới thở dài, nghiêm túc kiểm điểm: "La lỗi của ta, sau đại hôn lại vắng vẻ nàng, đã là phu thê, nàng muồn cùng phòng là việc hiển nhiên, không cần tìm cớ như vậy."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Dịch Quán.
Triệu Khang Ninh lo lắng không thôi, cứ đi tới đi lui trong phòng.
Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.
"Ai đó?"
“Công chúa, là ta.'
Triệu Khang Ninh thả lỏng, cục đá trong lòng như được gỡ xuống: "Tiến vào đi."
Cổ sư đẩy cửa đi vào.
Triệu Khang Ninh nhìn hắn từ trên xuống dưới, không kiên nhẫn hỏi: "Hai ngày nay ngươi đi đâu, từ sáng sớm hôm qua đã không gặp được ngươi."
"Ta đi theo dõi Cảnh Dịch." Cổ sư nói.
"Vậy ngươi thành công không?" Triệu Khang Ninh hỏi.
Cổ sư bất đắc dĩ nói: " Dường như Cảnh Dịch rất được Lễ thân vương của Tây Tấn ưu ái, hắn ta luôn theo bên cạnh Lễ thân vương, ta không có cơ hội ra tay. Công chúa khoan nóng giận đã, ta có một tin tức tốt khác." Triệu Khang Ninh lạnh lùng hỏi: "Tin tốt gì?"
Cổ sư cười cười: "Ta hạ cổ Vệ Đình."
Triệu Khang Ninh ngẩn người: "Thật sao?"
Cổ sư cười nói: "Thiên chân vạn xác. Ta hạ đồng tâm cổ cho hắn, không đến ba ngày, không, phải nói là qua đêm nay, hắn sẽ nghe lời công chúa, công chúa nói gì hắn cũng phải nghe theo. Công chúa, đợi đến ngày mai, hắn sẽ tới tìm ngài!"
Bóng đêm mông lung, Tô Tiểu Tiểu dấn thân vào sự nghiệp giải cổ tắt hết đèn dầu trong phòng.
Sau khi tân hôn, hai người lại không cùng phòng, bây giờ đột nhiên thế này, nàng hơi khẩn trương.
Hai người ngồi trong trướng màn.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Cái này... nói trước, ta chỉ là giải cổ cho chàng mà thôi."
Vệ Đình không nói một lời.
Nàng nói sao thì chính là như vậy, nàng là người ưa thể diện, hắn hiểu.
Tô Tiểu Tiểu chậm rãi nằm xuống, hai tay đặt trước bụng: "Đến đây thôi, đừng quá sức."
Vệ Đình vốn định nói ít làm nhiều, nhưng nha đầu này cứ nhấn mạnh mãi, hắn thật sự không thể chịu nổi nữa.
Hắn nghiêng người lại, nhìn con khổng tước mập mạp nghiêm trang nằm đấy, thản nhiên cười: "Nàng chắc chắn là chỉ đến đấy thôi, không cần đi sâu thêm?”
"Khu!"
Tô Tiểu Tiểu ho sặc, sao có cảm giác giọng điệu của người này không thuần khiết lắm nhỉ?
Khóe môi Vệ Đình nhếch lên, trâm giọng khàn khàn nói: "Chuyện phu thê cũng là một loại môn học, còn là một môn cực kỳ thâm sâu, phu nhân nghĩ thế nào?"
Giọng nói quyến rũ đến mức phải mất một khoảng thời gian lâu, Tô Tiểu Tiểu mới kịp phản ứng thâm sau là ý gì?
Cái người này! Bắt đầu nói năng linh tinh rồi!
Có khi nào là học phải thói xấu từ Úy Trì Tu rồi không?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận