Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 113: Chu Muu 2

Chuong 113: Chu Muu 2Chuong 113: Chu Muu 2
Ước chừng non nửa canh giờ sau, hai người phụ tử người đầy gió tuyết trở lại.
Tô Tiểu Tiểu vội tiến lên vỗ tuyết cho hai người: "Hỏi ra sao? Vương vô lại nói như thế nào?"
"Đóng cửa lại." Tô lão phụ thân nói với Tô Nhị Cẩu.
"A" Tô Nhị Cẩu dùng ngón tay gần như đông cứng giữ cây đóng cửa.
Tô lão phụ thân đi đến cạnh chậu than, vừa sưởi ấm, vừa nói chuyện Vương vô lại này.
'Là Trương Đao làm."
Thì ra, tất cả đều là chủ ý của Trương Đao.
Trương Đao bị ba ác bá Tô gia thu thập một trận, vẫn luôn ghi hận trong lòng, chỉ là lại không có can đảm tới cửa khiêu khích, ngẫu nhiên gặp Vương vô lại bài bạc ở sòng bạc một lần.
Trong tay Vương vô lại có thể có mấy đồng tiền? Ba lượng đã thua mất het.
Trương Đao cho hắn ta mượn một chút bạc, để hồi báo, hắn ta làm cho Trương Đao một chuyện.
Vương vô lại cũng không dám đắc tội ác bá Tô gia, nhưng gần đây hắn ta thiếu tiền Trương Đao, Trương Đao uy hiếp hắn ta, không nghe lời sẽ để lại một bàn tay.
Thứ hai, Trương Đao nói cho hắn ta, ngũ gia thành phủ sẽ bảo vệ hai người bọn họ, cho dù bị phát hiện, người Tô gia cũng không dám làm gì bọn họ.
Theo kế hoạch, Vương vô lại giả chết nháo lớn chuyện, ép hương thân trong thôn đưa Tô Bàn Nha đi phủ nha.
Trương Đao ở nha môn có huynh đệ quen biết, đến lúc đó Tô Tiểu Tiểu đã có thể thê thảm.
Cho dù mấy ngày sau Vương vô lại kỳ tích tỉnh lại, Tô Tiểu Tiểu cũng sớm bị tra tấn đến không ra hình người ở trong ngục.
Không thể không nói, một chiêu này là rất nham hiểm!
Nếu không phải Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình kịp thời cơ trí hóa giải, hậu quả không dám tưởng tượng!
Tô lão phụ thân và Tô Nhị Cẩu đánh Vương vô lại một trận, chỉ còn nửa hơi, chết sống mặc cho số phận đi, làm ra loại chuyện thiếu đạo đức này, cũng không xứng tồn tại!
Về phần Trương Đao —
Tô Nhị Cẩu cắn răng nói: "Ngày mai ta sẽ đi làm thịt hắn tai"
"Chờ ngày mai cái gì?" Tô Thừa nổi giận đùng đùng, dẫn theo Tô Nhị Cẩu, mạo hiểm gió tuyết suốt đêm chạy đến trấn trên.
Dám tính kế nữ nhi ông như thế, hôm nay ông sẽ tính một mạng để một mạng với Trương Đao, cũng đến làm thịt dê con vương bát kial "Họ Trương, ngươi ra đây cho lão tử!"
Tô Thừa đá văng cửa nhà của Trương Đao một chân.
Đình viện trống không.
"Mẹ! Để hắn ta chạy!"
Ngày thiếp theo, mỗi ngày Tô Thừa đều sẽ đi nhà gia hỏa Trương Đao kia ngồi canh.
Trương Đao không biết có phải dọa mất gan hay không, trước sau không dám trở lại trấn trên.
Làm ăn của Tô Tiểu Tiểu thịnh vượng, bánh lão bà ở trên phố bán ra cũng có chút tên tuổi, mỗi ngày một trăm bánh bột ngô không đủ bán, Tô Tiểu Tiểu không thêm số lượng, mà là tăng thêm hai loại điểm tâm mới —— bánh hạt dẻ và bánh trứng vàng.
Mỗi lần vừa ra quán, không đến một canh giờ có thể bán sạch toàn bộ.
Tôn chưởng quầy lại tới tìm nàng vài lần, không ngoài ý muốn mua phối phương của nàng, Tô Tiểu Tiểu không đồng ý.
Đơn đặt hàng thư viện cũng càng ngày càng nhiều, công thứ buôn bán đồ ăn cũng giống vậy.
Nàng định giá thật sự không tiện, còn thật sự bán ra ngoài, hơn nữa bởi vì món hầm buôn bán quá tốt, liên quan đến nghề giết thịt heo của mình làm ăn cũng thịnh vượng không ít.
"Đây là của hôm nay." La Đại Tráng đưa hai xuyến tiền đồng cho Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu đếm tiền, giao cho Tô Nhị Cau thu lại.
La Đại Tráng nói: "Mấy ngày buôn bán cuối cùng, rất nhanh chợ sẽ phải đóng, mười lăm tháng giêng năm sau mới có thể mở ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận