Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 643: Lao Tới Từ Hai Hướng 2

Chương 643: Lao Tới Từ Hai Hướng 2Chương 643: Lao Tới Từ Hai Hướng 2
Ngay lúc Vệ Đình đang chuẩn bị cãi lại, tai hắn động rồi bắt được một chuyển động nhỏ một cách cực kỳ tinh tế.
Hắn lặng lẽ di chuyển đến phía sau Tô Tiểu Tiểu và chặn sau nàng bằng thân hình cao lớn của mình.
Hắn thì thâm: "Đừng quay đầu lại, hãy chậm rãi đi về phía đông."
Tô Tiểu Tiểu không phải là một nha đầu không rành thế sự, vừa nghe được lời nói của hắn, nàng lập tức hiểu rằng họ đang bị nhắm tới.
"Có nhiều người không?" nàng hỏi.
Khóe mắt Vệ Đình liếc trái nhìn phải: 'Năm."
Tô Tiểu Tiểu: "Chúng ở hướng mấy giờ?"
Vệ Đình: "Hả?"
Tô Tiểu Tiểu sửa lại lời nói của mình: "Ồ, họ ở hướng nào?"
Vệ Đình nói: "Phía bên phải có hai, phía sau bên trái có ba."
"Vậy chàng còn...
Tô Tiểu Tiểu đang định nói thì lại dừng lại.
Hắn để lộ ra toàn bộ lưng của mình, không sợ người khác đâm hắn thành cái sàng sao?
Hội đèn lồng huyên náo ồn ào.
Đôi tai của Vệ Đình khác với người bình thường, cẩn thận nhận ra những chuyển động bất thường trong không khí.
Có hai người chen lấn đi tới đây, lặng lẽ rút chuỳ thủ từ thắt lưng ra.
Nếu hắn ra tay ngay tại đây sẽ dễ dàng làm tổn thương những người vô tội.
Vệ Đình nhất thời không chắc chắn liệu kẻ bên kia đang nhằm vào mình là là hướng về phía Tô Tiểu Tiểu.
Hắn nắm lấy cổ tay Tô Tiểu Tiểu và ép nàng tiến về phía trước.
Các học giả đang đoán câu đố đèn lồng đều bị làm cho kinh ngạc.
"Xếp hàng!"
Tiểu nhị quát lên vô cùng chói tai.
Vệ Đình phớt lờ hắn ta và kéo Tô Tiểu Tiểu tiến vào giữa thi hội.
Tiểu nhị nói: "Này - sao cái người này lại làm thế -"
Hắn vừa dứt lời thì có thêm năm đạo thân ảnh nữa đằng đẳng sát khi tiến tới và bước vào thi hội. "Hong rồi...' Tiểu nhị nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng chạy đi tìm trưởng thi hội.
Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu đã đi qua đoàn người thi hội, đi ra theo đường cửa sau đến một con đường yên tính bên ngoài.
"Nàng ở lại trong này."
Vệ Đình đẩy Tô Tiểu Tiểu vào trong một khoảng sân nhỏ, còn bản thân hắn đi ra ngoài, bắt đầu chiến đấu với năm tên đang đuổi theo mình.
Năm người bọn họ đều ăn mặc như thường dân, nhưng lại tấn công dữ dội không chút do dự, rõ ràng là những sát thủ được huấn luyện bài bản.
Một sát thủ ở cấp độ này, tiền thuê không hề rẻ.
Vệ Đình muốn biết ai là kẻ chịu oan ức lớn đến mức ở trên giang hồ giao ra cao tìm người lấy đi mạng sống của hắn.
Mạng sống của là có thể dùng tiền mua được sao?
Không biết tự lượng sức mình!
Vệ Đình không mang theo binh khí nên giật một thanh kiếm từ một kẻ trong số họ và đá hắn ta bay đi.
Một tên khác từ phía sau có ý định đánh lén, nhưng Vệ Đình cũng không thèm quay đầu lại, hắn xoay cổ tay, đổi hướng trường kiếm, hung hăng đâm về phía sau.
Tên nam nhân kia mất cảnh giác và bị đâm xuyên qua người.
Vệ Đình rút trường kiếm ra, một tia kiếm quang lóe lên, chém đứt cổ tay của hai người còn lại.
Trong chớp mắt, hiện trường chỉ còn lại một người cuối cùng.
Vệ Đình hướng trường kiếm chỉ vào hắn: "Ta là người ghét nhất cùng lũ sâu bọ như các ngươi dây dưa, nói, ai sai các ngươi tới đây?”
Tên nam nhân cuối cùng run ray lùi lại.
Hắn ta nhìn thẳng vào Vệ Đình, ánh mắt đầy kinh hãi.
Sự hoảng loạn này có hơi thái quá.
Vệ Đình nhếch môi lên hết sức tà khí rồi xoay người ra sau, đâm kẻ tiến tới bằng thanh kiếm trên tay.
Hắn đâm chết sát thủ đầu tiên bị hắn đá văng hồi nấy, có vẻ lợi dụng lúc hắn ép cung thì định đánh lén.
Tuy nhiên, đúng lúc này, tên sát thủ thứ sáu xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận