Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2373: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 1

Chương 2373: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 1Chương 2373: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 1
Vệ Thanh chỉ vào dư đồ, nói tiếp: "Nếu như bọn họ đi qua được rừng chướng khí, thì dẫn bọn họ tiến vào loạn thạch trận."
Loạn thạch trận là một trận pháp mà ngay cả huynh đệ Vệ gia cũng không muốn đi vào, lực sát thương lớn không nói, điều nguy hiểm hơn nữa là, khi vào rồi chắc chắn sẽ bị phân tán.
Bọn họ chỉ cần canh giữ bên ngoài loạn thạch trận, ra một tên giết một tên.
Như thế, sức chiến đấu của bọn họ sẽ suy yếu rất nhiều.
Vệ Thanh nói: "Nếu như loạn thạch trận cũng không giết sạch bọn họ, thì dẫn bọn họ đi đến hẻm núi phía sau rừng đào, dùng tiễn trận kích sát.
"Tất nhiên, kế hoạch thì kế hoạch, thực lực thật sự của Hạ Hầu Ngạn như thế nào, phải đánh mới có thể biết hư thực. Trên đường có thể sẽ xuất hiện tình huống không tưởng tượng được, mọi người cẩn thận ứng đối."
Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng lời Vệ Thanh nói ứng nghiệm nhanh như vậy.
Còn chưa vào rừng đào, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Một ám vệ trông chừng Vạn Tiên Lâu đến báo: "Hạ Hầu Ngạn đang lặng lẽ bắt người, những người hắn ta bắt tất cả đều là nữ nhân và con nít!"
Trong mấy người bọn họ ngoại trừ Tô Ly, thì đều là những tướng lĩnh có kinh nghiệm phong phú trên sa trường, lập tức đoán được mưu tính của Hạ Hầu Ngạn.
Mấy năm trước khi giao chiến với Bắc Yên, Bắc Yên cũng đã từng sử dụng biện pháp tương tự, bắt bách tính ở biên quan đặt phía trước đại quân làm khiên thịt, dùng cái này để cản trở sự tiếng công của Đại Chu.
Tô Ly tức giận đến nỗi chửi tục: "Hạ Hầu Ngạn đáng giết ngàn đao! Quá hen hại"
Nếu như Hạ Hầu Ngạn thật sự đưa nữ nhân và con nít vào rừng đào, tất cả kế hoạch của bọn họ đều không thể tùy ý áp dụng.
Ví dụ như rừng chướng khí, người bình thường đi vào chắc chắn sẽ mất mạng.
Vệ Đình siết chặt nắm đấm: "Hạ Hầu Ngạn!"
Vệ Thanh nói: "Lát nữa ta ra mặt, trao đổi con tin."
Quỷ Phố đạo: "Quá nguy hiểm, một khi phát hiện đệ là người của Vệ gia, Hạ Hầu Ngạn sẽ giết đệ đó."
Vệ Thanh thấy chết không son nói: "Đại ca, đây là biện pháp duy nhất."
Trên đường cái, Tô Tiểu Tiểu đang dạo phố cùng công chúa Tĩnh Ninh, công chúa Huệ An.
Hai vị công chúa cải trang xuất hành, các cung nữ thái giám cũng cách ăn mặc thành nha hoàn sai vặt dáng vẻ đi theo phía sau.
Khi bọn họ tản bộ được một nửa, trong hẻm đột nhiên truyền đến tiếng la hét của nữ nhân.
Trên đường cái người đến người đi, ôn ào huyên náo.
Các bách tính không nghe thấy.
Tô Tiểu Tiểu thính lực kinh người phát hiện được dị động.
'Sao vậy?”
Công chúa Tĩnh Ninh thấy vẻ mặt của nàng khác thường, lên tiếng hỏi thăm.
Tô Tiểu Tiểu quan sát con hẻm đối diện: "Trong con hẻm bên kia có người đang la."
Công chúa Tĩnh Ninh bảo tiểu thái giám đi xem thử.
IAA ——"
Sau khi tiểu thái giám đi vào hẻm, hét thảm một tiếng, sau đó không có động tĩnh gì nữ.
Mi tâm của Tô Tiểu Tiểu cau lại: "Cac ngươi ở đây đợi ta! Đừng đi lung tung!”
Nàng đi đến con hẻm, mới phát hiện có hai tên giặc cướp che mặt đang bắt người.
Tiểu thái giám đã bị đánh ngất xỉu.
Nữ nhân ôm một đứa bé run lẩy bẩy.
Nơi này không phải là thành bắc, vì không để người ta liên tưởng Vạn Tiên Lâu, Hạ Hầu Ngạn cố ý căn dặn thuộc hạ đến nơi xa một chút bắt người.
Nhưng Tô Tiểu Tiểu vẫn phát giác ra được binh khí và khí tức của đối phương đều không giống với giặc cướp bình thường.
Tô Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm hai người bọn họ, nghiêm nghị quát lớn: "Các ngươi đang làm gì vậy!
Hai tên thích khách đồng loạt nhìn vê phía nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận