Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 594: Ra Tay 1

Chuong 594: Ra Tay 1Chuong 594: Ra Tay 1
Cảnh Tuyên Đế cười nói: "Mấy hôm nay tram quá bận, đã làm ái phi thấy tủi thân, la tram không đúng."
Nhàn phi nũng niu đi đến bên cạnh Cảnh Nguyên Đế.
Phúc công công ra hiệu cho các cung nhân trong Ngự Thư phòng, mọi người đều hiểu ý lần lượt lui ra ngoài.
Phúc công công lại không ra ngoài, hắn cần phải ở lại hầu hạ Cảnh Tuyên Đế.
Trừ khi Cảnh Tuyên Đế hạ lệnh bảo hắn tránh đi.
Nhàn phi nói: "Be hạ, hôm nay thần thiếp đến đây là có chuyện quan trọng muốn bẩm báo."
"A2?" Cảnh Tuyên Đế bỏ cuốn sổ con xuống, nhìn lướt qua Phúc công công.
Phúc công công hiểu ý liền lập tức đem một cái ghế đến, để Nhàn phi ngồi bên cạnh Cảnh Tuyên Đế.
Nhàn phi lại nói: "Thần thiếp không dám ngồi."
Cảnh Tuyên Đế cười: "Ret cuộc là có chuyện gì khiến ái phi phải trịnh trọng như vậy?”
Nhàn phi lộ ra vẻ ấm ức mang theo chút lo lắng: "Có phải bệ hạ cho rằng thần thiếp cả ngày chỉ biết tranh giành tình cảm hay không?”
Cảnh Tuyên Đế bất đắc dĩ cười: "Trẫm lại không có nói như vậy."
Nhàn phi trịnh trọng nói: "Be hạ, chuyện mà thần thiếp muốn bẩm báo rất quan trọng, mong rằng bệ hạ trước tiên thứ tội cho thần thiếp."
Cảnh Tuyên Đế nói: 'Ái phi cứ nói đi đừng ngại, trẫm sẽ không trách tội nàng."
Nhàn phi nói: "Bệ hạ, bây giờ cả trong hay ngoài cung đều đang lan truyền tin tức Tần Triệt ở phủ Hộ Quốc Công thật ra không phải là con vợ cả của Tần Thương Lan."
Cảnh Tuyên Đế gật gật đầu: "Không sai, hắn là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Tần Thương Lan tram đã hạ chỉ, vì như vậy mà ban cho hắn cái tên Tần Giang."
Hai nhà Tần gia, Tô gia không cố tình giấu diếm tin tức, chuyện này lan truyền cũng không có gì lạ.
Nếu Nhàn phi chuyện gì cũng không biết mới thật sự đáng nghi.
Nhàn phi nói tiếp: "Thần thiếp còn nghe nói, nhi tử lưu lạc ở nông thôn của Tần Thương Lan tên gọi là Tô Thừa, dưới gối có một nữ nhi cùng tỷ đệ Tần Yên Nhiên cùng độ tuổi."
Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Ai phi là đang lo lắng hôn sự của lão Tam với phủ Hộ Quốc Công?"
"Thần thiếp đương nhiên lo lắng, thân thiếp chỉ có một nhi tử này... Chỉ hận không thể đem nữ tử ưu tú nhất trên đời này đính hôn cho hắn..."
Nhàn phi không hề phủ nhận, nàng ta càng thẳng thắn, càng trông có vẻ bản thân nàng ta không hề có chút tâm cơ nào thì Cảnh Tuyên Đế càng sẽ sủng ái nàng.
Hoàng hậu luôn cư xử chuẩn mực không có chỗ nào để chê, ngược lại lại càng khiến Cảnh Tuyên Đế không vui.
Cảnh Tuyên Đế vẫn đang đau đầu về hôn sự này, sau khi nghe như vậy thì không nói gì rất lâu.
Nhàn phi lại nói: "Theo lý thường, bệ hạ đã hạ chỉ để Tam điện hạ nghênh thú đại tiểu thư con vợ cả của phủ Hộ Quốc Công, người đó đáng lẽ phải là Tô cô nương lớn lên ở dân gian mới đúng.
Cảnh Tuyên Đế nhíu mày nói: "Nàng ta đã thành thân ở nông thôn rồi."
Nhàn phi nói: "Thần thiếp chính vì chuyện này mà đến, bệ hạ, người có biết tướng công của nàng ta là ai không?”
Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Ai?"
Nhàn phi nghiêm mặt nói: "Là cháu trai của Võ An Quân, Vệ Đình!"
Cảnh Tuyên Đế có vẻ giật mình.
Nhàn phi phàn nàn nói: "Be hạ, thần thiếp cũng chỉ vừa mới nghe nói, thì ra tiểu tử Vệ gia kia không chịu cưới Huệ An là vì coi trọng thiên kim phủ Hộ Quốc Công! Hắn đã có người trong lòng, vì sao lại nói nói ra? Còn nói dối là đến chùa miếu tu hanh一一"
Lời của Nhàn phi dường như đang phàn nàn Vệ Đình vô tình vô nghĩa, nhưng trên thực tế là đang tố giác Vệ Đình khi quân, còn có Tần gia đang âm thầm tư thông với Vệ Đình.
Cảnh Tuyên Đế nhíu chặt mày lại: "Nàng nghe được chuyện này từ đâu? Có chứng cứ gì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận