Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1256: Cặp Đôi Xảo Quyệt 2

Chương 1256: Cặp Đôi Xảo Quyệt 2Chương 1256: Cặp Đôi Xảo Quyệt 2
Vệ Đình ngồi lên xe ngựa, Phù Tô sớm đã ngụy trang thành phu xe cầm roi lên, nhanh chóng kéo xe ngựa rời đi.
Quách thừa tướng không ngừng giấy giụa trong bao bố: "Kẻ nào! Giữa ban ngày ban mặt, dưới chân thiên tử mà dám uy hiếp mệnh quan triêu đình! Cái ngươi không cần mạng nữa sao!"
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình trao đổi ánh mắt, lựa chọn giữa việc có nên giấu giếm thân phận của mình không.
Vệ Đình dứt khoát mở bao bố ra, mắt Quách thừa tướng đón một luồng ánh sáng, ông ta nhắm hai mắt lại theo bản năng.
Sau đó ông ta cảnh giác nhìn xung quanh, liếc mắt nhìn thấy Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu đang ngồi trên ghế trong xe.
Trong nháy mắt sắc mặt ông ta trâm xuống: "Thật là càn quấy! Các ngươi trói bản tướng làm gì!"
Tô Tiểu Tiểu nghịch chủy thủ trong tay, mỉm cười: "Có thể làm gì chứ? Đương nhiên là... giết ngài rồi."
"Ngươi!" Ánh mắt Quách thừa tướng quét qua chủy thủ trong tay nàng, ông ta nhận ra nó, là binh khí của Võ An Quân năm đó, vô cùng sắc bén, chém sắt như chém bùn.
Quan văn không quá nhạy cảm với binh khí, sở dĩ ông ta nhớ rõ như vậy, là vì chủy thủ này là do tiên hoàng ban thưởng, do đích thân ông ta mang đến Võ An phủ, giao tận tay Võ An Quân Vệ Uy.
Trên chủy thủ giống như còn sót lại hơi thở của Võ An Quân, làm cho người ta cảm nhận được sự sợ hãi.
Quách thừa tướng khôi phục tâm trạng lại một chút, bò dậy ngồi lên chiếc ghế khác trên xe, nhìn hai người đúng mực: "Rốt cuộc hai ngươi muốn làm gì?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Hỏi ngài mấy câu thôi."
Quách thừa tướng liếc nhìn Vệ Đình kiệm lời, ánh mắt đó tựa như đang hỏi, ngươi cũng mặc kệ nữ nhân của mình sao, đây chẳng lẽ không phải là cuộc trò chuyện giữa nam nhân sao? Nữ nhân người ta dính vào tính là gì!
Vệ Đình tự nhiên uống trà, căn bản không để ý tới Quách thừa tướng.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Nếu không thành thật trả lời, thì sẽ giết ngài. Dù sao cũng không ai nhìn thấy bọn ta trói ngài, lấy thủ đoạn của ta, ta sẽ làm rất sạch sẽ, tuyệt đối không lưu lại bất kỳ dấu vết nào."
Quách thừa tướng quát lớn: "Ngươi dám!"
Tô Tiểu Tiểu càng hung ác với ông ta hơn: "Ngài xem ta có dám không!" Quách thừa tướng lại nhìn ve phía Vệ Đình lần nữa.
Vệ Đình nói: "Nàng thật sự dám.”
Quách thừa tướng: ”...
Quách thừa tướng lạnh lùng nói: "Các người muốn hỏi gì, nếu có liên quan đến Bạch Liên Giáo, vậy e rằng để các ngươi thất vọng rồi, ta không có dính líu gì với Bạch Liên Giáo."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Chuyện của Bạch Liên Giáo bọn ta đã điều tra rõ toàn bộ rồi, không cần Quách thừa tướng lãng phí lời nói, thứ bọn ta muốn hỏi là chủ nhân đứng sau Quách thừa tướng.'
Vẻ mặt Quách thừa tướng không thay đổi, nhưng ngón tay giấu trong tay áo ông ta đột nhiên siết chặt.
Một chỉ tiết vô cùng nhỏ, nhưng không thể qua mắt Tô Tiểu Tiểu được.
Tô Tiểu Tiểu rút chủy thủ ra, đe dọa: "Ngài đang báng mạng cho ai?"
Quách thừa tướng dùng lời lẽ đanh thép nói: "Ta tận tâm cống hiến cho đương kim thánh thượng, đương nhiên ta bán mạng cho ngài ấy."
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ nói: "Nói bậy, nếu ngài bán mạng cho thánh thượng, sẽ trộm cấu kết với Bắc Yến sao?"
Quách thừa tướng nhíu mày một cái.
Tô Tiểu Tiểu cười thờ ơ: "Bị ta nói đúng rồi sao? Đúng, chính là cháu gái ngoan của ngươi, Quách Linh Tê đã tiết lộ cho ta biết."
Quách thừa tướng nghiến răng, con nha đầu đáng chết này!
Tô Tiểu Tiểu sẽ không thèm bao che cho Quách Linh Tê, để ông cháu này tự xử đi!
Tô Tiểu Tiểu đe dọa: "Đi về trước thêm ba dặm nữa chính là bãi tha ma, kiên nhẫn của ta có hạn, khai báo trước khi đến đó, ta có thể cân nhắc tha cho ngài một mạng, còn không thì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận