Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2051: Sieu Cap Cung Chieu Nhi Tu 3

Chuong 2051: Sieu Cap Cung Chieu Nhi Tu 3Chuong 2051: Sieu Cap Cung Chieu Nhi Tu 3
Nam Cương Vương nghi vấn hỏi: "Ngươi có thật sự không nương tay với Vệ Tư không?"
Thánh Nữ giải quyết không sợ hãi, đáp: "Ta cam đoan với ngài, ta đối với Vệ Tư cũng giống như với những con rối khác, chỉ là ngài cũng biết tình huống của Vệ Tư, thực lực của ông ta không phải chuyện gì người bình thường có thể đuổi kịp."
Nam Cương Vương trầm giọng nói: "Nói như vậy, con rối của chính mình nhưng bản thân lại không thể tự khống chế sao?"
Thánh Nữ nói: "Cũng không phải vậy. Tiếng sáo của ta vẫn có hiệu quả với Vệ Tư, lần trước nếu không có Ngọc diện la sát tới gây rối, ta đã sớm triệu hồi được Vệ Tư. Vệ Tư không có thuốc, ngày nào cũng sẽ phải chịu phản phệ và giày vò, ông ta sẽ không chống đỡ được lâu đâu, sớm muộn gì cũng sẽ chủ động tới tìm ta."
Nam Cương Vương không giận tự uy nói: "Những lời như thế này, tram không muốn nghe đến lần thứ ba."
Thánh Nữ nghiêm mặt nói: "Sẽ không có lần thứ ba, lần sau ta sẽ đích thân mang Vệ Tư tới trước mặt bệ hạ.
Nam Cương Vương nhắc nhở: "Vệ Tư rất nguy hiểm, nếu ông ta chưa bị câm, rất có thể cũng chưa mất hết toàn bộ ký ức, nếu ông ta nhớ ra bản thân là ai, rồi tụ họp lại với quan viên Đại Chu, ngươi còn muốn động đến ông ta thì cũng vô cớ xuất binh rồi."
Thánh Nữ dừng lại một chút: "Ta đã rõ, ta sẽ nhanh chóng triệu hồi ông ta, để ông ta không bao giờ có thể xuất hiện trước mặt các quan viên Đại Chu."
Nam Cương Vương phất phất tay.
Thánh Nữ xin cáo lui.
Trong đại điện chỉ còn lại Nam Cương Vương và Tạ Cẩn Niên.
Nam Cương Vương hỏi: "Cẩm Niên, ngươi thấy thế nào?”
Tạ Cẩn Niên thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng: "Thánh Nữ hẳn là sẽ không xúi giục Vệ Tư cướp công chúa Đại Chu đi, nhưng chuyên hôm nay quả thực đã khẳng định, Vệ Tư khác với những con rối khác. Cẩn Nam cả gan suy đoán, trong chuyện của Vệ Tư, Thánh Nữ có điều giữ lại với bệ ha.
Khuông mặt của vua miên nam Tân Cương bị che khuất trong bóng tối, khiến người ta không thể nhìn rõ biểu cảm của ông ta.
Ông ta chỉ nhẹ nhàng mân mê tay vin toay không nói lời nào nữa. ...
Lại nói, Vệ Tư đến rồi đi, không ai biết ông ấy đã làm gì.
Bởi vì phạm vi hoạt động của ông ấy đã mở rộng, ba huynh đệ Quỷ Phố muốn theo dõi ông ấy, nhưng ai có thể theo được chứ? Màn đêm buông xuống.
Tô Huyên trở về phòng, nhìn thanh La sát kiếm trên bàn.
Hắn ta vươn tay ra, do dự không biết có nên cầm lấy không.
Đột nhiên, cánh cửa bị đá mở.
Một cái chân dài dừng lại giữa không trung, duy trì tư thế đá.
Tô Huyền nhíu mày lại, hắn ta lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác, mang theo nội lực hừng hực xoay người lại.
Vệ Tư đứng ở cửa.
Rút chân đá cửa về.
Có lẽ là ý thức được mình đá cửa là không đúng, ông ấy chột dạ đảo mắt, kéo ra một người từ sau lưng.
Nhấc hai vai nàng lên, nhẹ nhàng đặt người xuống bên trong ngưỡng cửa, toét miệng cười với Tô Huyên.
Như thể đang nói.
Tìm được rồi, cho ngươi.
Công chúa Huệ An ngây người đứng đó, hoàn toàn không biết gì.
Nàng ta đã chuẩn bị sẵn sàng để bị ép gả đi, nào ngờ lại đột nhiên bị người ta bắt cóc.
Người đó vác nàng ta trên vai, chạy như bay.
Nàng ta sợ đến ngây người.
Mãi đến khi vừa rồi dừng lại, nàng ta mới nhìn rõ người kia là Vệ Tư tướng quân.
Công chúa Huệ An luôn chú trọng đến hình tượng, nàng ta không hề biết mình đã bị thổi thành một con sư tử xù lông.
Đầu óc nàng choáng váng, chỉ thấy cái bóng trên mặt đất dường như có chút không ổn, cái đầu đặc biệt to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận