Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1805: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 2

Chương 1805: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 2Chương 1805: Bốn Đứa Nhỏ Nhìn Thấy Người No 2
Hôm nay, Thánh Nữ xem tinh tượng, đúng thật là đã suy đoán ra trong vòng ba ngày này chắc chắn sẽ có mưa to, vì để được Thánh Tuyển cử hành đúng hạn, cho nên mới sai người dựng những chiếc lều này.
"Phải không?" Nữ đệ tử kia hơi do dự.
Vệ Đình lập tức nói: "Không tin thì ta và ngươi qua đó xem một chút là biết ngay!"
Ba người để xe ngựa tại chỗ, cùng nhau đi đến căn lêu thứ ba theo lời của Vệ Đình.
Quỷ Phố âm thầm bắn ra một đao ám khí.
Không có nội lực, tốc độ và lực lượng sẽ yếu bớt rất nhiều, nhưng đối với một tử sĩ lợi hại mà nói, lực cổ tay không thôi là đủ rồi.
"Ta lắc nó cho ngươi xem." Vệ Đình giơ tay lên, lắc cây cột.
Bùm!
Lêu sập xuống!
Sắc mặt của nữ đệ tử kia lập tức biến đổi.
"Những thợ thủ công kia làm việc như thế nào vậy? Ngày mai là phải dùng rồi! Một đám ăn cơm khô! Việc chưa làm xong mà người đã đi không thấy bóng dáng! Ta phải bẩm báo với Thánh Nữt
Vệ Đình cười cười: "Không cần phiền toái Thánh Nữ những việc nhỏ nhoi này. Đỉnh lâu của căn lêu này vẫn rất rắn chắc, có thể là lúc có thể người dựng lều là người mới, không đủ chắc chắn. Hay là như vậy đi, ta dựng lại cho ngươi, nhân tiện kiểm tra những căn lầu khác luôn."
Vốn dĩ những công việc tạp vụ này đều do chấp sự ngoại môn làm, nếu truy cứu thì những thợ thủ công kia còn là do Hàn thúc giới thiệu đến.
Nữ đệ tử chỉ cho rằng ông ta không muốn bị Thánh Nữ trách phạt, nên không nghi ngờ hành động của Hàn thúc.
"Ngươi xác định mình có thể làm tốt?" Nữ đệ tử nửa tin nửa ngờ hỏi.
"Ta xác định, sau khi buộc xong ta sẽ dẫn ngươi đến kiểm tra lần lượt từng cái."
Hàn thúc là người chạy việc cho Thánh Nữ, nữ đệ tử cũng không muốn đắc tội với ông ta: "Cần bao lâu?"
Vệ Đình thử thăm dò nói: "Một canh giờ..."
Nữ đệ tử nhăn mày: "Lâu như vậy? Thánh Nữ điện sắp đóng cửa rồi, không được, các ngươi nhất định phải sửa xong trong vòng nửa canh giời"
Vệ Đình bình tĩnh đồng ý: "Được rồi, nửa canh giờ thì nửa canh giời"
"Ta phải trở va báo cáo với Lận Trường Sứ, nửa canh giờ sau ta sẽ đến dẫn các ngươi đi ra ngoài.'
Nữ đệ tử không có đặc biệt dặn dò không được đi lung tung các kiểu, dù sao Hàn thúc làm ngoại môn chấp sự nhiều năm như vậy rồi, ông ta rõ quy cũ của Thánh Nữ điện như lòng bàn tay.
Nàng ta vừa mới rời đi, Quỷ Phố định lập tức hành động.
Vệ Đình túm lấy đại ca: "Đại ca, huynh đi đâu vậy?"
"Đi tìm Quỳnh Hoa điện.'Quỷ Phố nhìn Vệ Đình dường như không muốn cho hắn ta đi, thúc giục: "Đừng lề me nữa, chỉ có nửa canh giờ thôi."
Vệ Đình chỉ chỉ hắn ta, lại chỉ vào chính mình: "Đệ cũng biết là chỉ có nửa canh giờ, nhưng đại ca không cảm thấy chúng ta đi lại với bộ dạng thế này trong Thánh Nữ điện, không đến một trăm bước là đã bị những cao thủ kia xem là thích khách mà giết chết sao?"
Quỷ Phố nhíu mày: "Vậy đệ nói phải làm sao bây giờ?"
Mười lăm phút sau.
Nhà kho.
Quỷ Phố vẻ mặt khó nói: "Đệ xác định phải làm như vậy sao?"
Vệ Đình cong môi: "Đại ca còn có biện pháp nào tốt hơn sao?"
Quỷ Phố nhẫn nhục chịu đựng nhìn bộ nữ trang trên người của mình, cắn răng cái bông hoa hông mà Vệ Đình đưa qua lên đầu.
Vệ Đình nghẹn cười sắp nghẹn ra nội thương.
Hoa hồng là do hắn hái giữa đường, không cần mang.
Nhưng nếu đại ca thích, vậy thì đưa cho đại ca cũng được.
Hai vị đại mỹ nhân ra khỏi nhà kho.
Mỹ theo nghĩa đen, đại theo nghĩa đen.
Hai người rời đi không bao lâu, Lận Trường Sứ đã dẫn mấy tên đệ tử tâm phúc đi tới nhà kho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận