Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 591: Binh Quyen 1

Chuong 591: Binh Quyen 1Chuong 591: Binh Quyen 1
Thân thủ của Tần Thương Lan rất tốt, một chiêu này hắn buộc phải trực diện mà đánh lại.
Vệ Đình đổi chưởng thành quyền, đón lấy sát chiêu của Tần Thương Lan.
Nói thì chậm nhưng xảy ra lại nhanh, Tô Thừa khó hiểu đi đến hỏi: "Nữ tế, Tần thúc, hai người đang làm gì vậy?”
Nữ, nữ tế?
Toàn thân Tần Thương Lan đột nhiên cứng lại.
Vệ Đình muốn thu hồi tay, cũng đã không còn kịp rồi.
Một quyền của hắn đánh trúng mặt Tần Thương Lan ——
Tô Thừa kinh ngạc cùng hoảng sợ, hoang mang lo lắng chạy tới.
"Nữ tế, con không sao chứ?"
Hai tay ông đỡ lấy bả vai Vệ Đình, trên xem dưới xem, lo lắng vô cùng.
Tần Thương Lan:... Người bị đánh hình như là ông mới đúng mà?
Vệ Đình nói: “Cha, ta không sao."
Tần Thương Lan bài xích nhìn về phía Vệ Đình: "Ngươi gọi hắn là cái gì?"
Tô Thừa tức giận mà nói: "Hắn gọi ta là cha! Ta là nữ tế của hắn! Không đúng! Hắn là nữ tế của tai"
Nhìn ông tức giận đến mức nói bừal
Cơ thể Tần Thương Lan run lên: "Hắn... Hắn là tướng công... đại nha đầu?
Cái gì chứ?
Tại sao cháu rể của ông lại là tiểu tử thối nhà Vệ gia?I
Chuyện này không phải là sự thật!
Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ lon ton chạy đến, âm thanh đáng yêu lanh lợi đối với Vệ Đình gọi một tiếng: "Cha."
Tô Thừa vô cùng bất mãn đối với hành vi của Tân Thương Lan đã ra tay đánh con rể yêu quý của ông, lập tức không vui, tỏ vẻ giao tình vừa được thành lập vào hôm qua tan thành mây khói.
Tần Thương Lan siết chặt nắm tay: Ta là cha ruột của ngươi!
Khi Sầm quản sự tới hẻm Lê Hoa đón Tần Thương Lan khi, Tân Thương Lan đã tức giận đến mức im lặng, ngồi một mình trên bậc thêm, như một lão già bị bỏ rơi.
"Thái gia?" Sâm quản sự quơ quơ tay trước mặt ông.
Tần Thương Lan nói: "Ta không mù." Sầm quản sự buông tay: "Được rồi, ngài lên xe ngựa được không?"
Tần Thương Lan xụ mặt lên xe ngựa.
Sầm quản sự cũng theo lên ngựa, nghi hoặc nhìn ông hỏi: "Ngài như vậy 一一"
Tần Thương Lan đem chuyện nhìn thấy Vệ Đình ra nói: "... Cái tên Vệ gia kia đúng là tiểu hỗn tử!"
Sầm quản sự ngạc nhiên nói: "Ngài nói... Tướng công của đại tiểu thư ở nông thôn là cháu trai Vệ gia? Đại tiểu thư thành hôn vào tháng chạp năm ngoái, lúc đó không phải đứa cháu Vệ gia kia đang ở chùa Hộ Quốc Long để tóc tu hành sao?"
Tần Thương Lan lạnh lùng hừ một tiếng: "Ha, tu hành chỉ là cái vỏ bọc che mắt, người đã chạy đến Thanh Châu!"
Tần Thương Lan đã biết được chuyện thành thân của cháu giá từ miệng của Tô Nhị Cẩu, Vệ Đình đang bị thương liền Tô Thần bắt về nhà làm con rể.
Cả nhà bọn họ đến nay không biết thân phận thật sự của Vệ Đình.
Sầm quản sự lẩm bẩm nói: "Cả nhà này... gan cũng thật lớn, nhặt về con rể có thể là người từ kinh thành đến, bọn họ cũng chưa từng nghi ngờ Vệ Đình có thể sẽ có thân phận khó lường nào sao? Đại tiểu thư cũng không biết chuyện này sao?"
"Ta không hỏi nàng."
Tô Tiểu Tiểu bị bệnh, Tần Thương Lan không đành lòng hỏi nàng, liên ra về trước.
Tần Thương Lan nắm hai tay: "Ta tuyệt đối sẽ không đồng ý hôn sự này!"
Sầm quản sự ho nhẹ một tiếng: "Cái kia, ta cảm thấy... Ngài trước tiên hãy nhận người thân trở về rồi lại nói sau. Ở trong lòng mọi người giống như là con rể còn quan trọng hơn ngài một chút."
Tần Thương Lan: "Ngươi không nói chuyện cũng không ai nói ngươi câm."
Phía bên Cảnh Tuyên Đế vì chuyện của phủ Hộ Quốc Công mà phải đau đầu suốt hai ngày.
Dù sao cũng là hoàng thân quốc thích tương lai, sao có thể làm lớn chuyện này lên như vậy được?
Nhưng nếu thái độ của Tần Thương Lan đã kiên quyết như vậy, Cảnh Tuyên Đế cũng không thể lại giả vờ không biết chuyện gì được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận