Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 88: Thoa Man 2

Chuong 88: Thoa Man 2Chuong 88: Thoa Man 2
Danh tiếng của Châu thị trong thôn cũng không tốt lắm, bà ta thích gây chuyện nhất, chỉ là nữ nhân cũng thích nghe thị phi, một bên chê bai Châu Thị nhưng bên khác lại luôn nói chuyện với bà ta.
Bà ta nhổ nước bọt: "Phi, phi, phi! Nhi rử ta mới lớn thôi?"
Thím Ngô cười nói: "Mười bốn tuổi, nói chuyện mối mai được rồi, nhưng sợ tiểu lang quân nhà người ta không nhìn trúng nữ nhi bà thôi!"
Châu Thị cười nói: "Không nhìn trúng ta chính là không nhìn trúng nhà ngươi à? Nghe ta này, mấy người không cần giành nhau làm gì. Nhìn khắp cả 10 dặm tám thôn, chỉ có Cẩm Nương mới xứng với tiểu lang quân kia thôi!"
Tô Cẩm Nương đỏ mặt: "Thím Châu, thím đừng đùa nữa đừng đùa nữa. Người ta là phu quân của Đại Y. Nếu bị truyền ra thì sẽ không hay đâu."
Thím Ngô nhân cơ hội vặn lại: "Đúng vậy, ngươi mặt dày, già mồm át lẽ phải. Đừng gây phiền toái cho Cẩm Nương! Cẩm Nương đang mai mối rồi! Đúng không, Cẩm Nương?”
"... m." Tô Cẩm Nương mơ hồ đáp lại.
Buổi trưa, ba tiểu Đậu Đinh lại ăn một bữa cơm hắc ám của Tô lão phụ, trông thấy Tô Tiểu Tiểu trở về, từng đứa một nhào vào lòng nàng, vô cùng tủi thân đau khổ.
"Hả? Tổ phụ đâu?" Nàng hỏi.
"Làm ruộng.' Đại Hổ nói.
"Phụ thân, cũng làm ruộng." Nhị Hổ nói thêm.
" Ưm!" Tiểu Hổ không hề ngập ngừng khẳng định.
Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu chưa ăn trưa.
" Nhị Cẩu, đệ đi nhóm bếp đi, ta vê phòng thay quần áo trước đã."
Cả người nàng ướt đẫm mồ hôi.
"Được"
Tô Nhị Cẩu đi vào bếp nhóm lửa.
Tô Tiểu Tiểu mở tủ ra, bắt đầu tìm quần áo, nhìn đi nhìn lại nàng phát hiện chẳng có mấy bộ mặc được cả nếu không phải quá chật, thì là quá câu kỳ, không thì trông rất kinh khủng.
Thật khó mới tìm được một bộ vừa vặn, vừa mặc vào, thấy đụng hàng với bộ đồ của Tô Cẩm Nương mới lướt qua cửa nhà.
Nàng kinh ngạc nhìn Tô Cẩm Nương, vừa lúc Tô Cẩm Nương cũng đang nhìn nàng.
Trong đầu Tô Tiểu Tiểu tự động hiện lên một câu - Đụng hàng không đáng sợ, ai xấu người đó ngại.
Hai người họ không ai nói gì.
Tô Cẩm Nương vẻ mặt lãnh đạm rời đi.
Tô Nhị Cau cầm một củ khoai lang nướng đi lên nhà trên: "Tỷ, Tiểu Ngô Thị đưa khoai lang nướng tới, tỷ có muốn lót dạ trước không?"
Nói xong, thằng nhóc nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu đang nhìn về phía cửa, thằng nhóc cũng liếc nhìn theo một cái
"Ồ, là Tô Cẩm Nương."
Tô Tiểu Tiểu thắc mắc: "Sao ta và nàng ta lại mặc đồ giống nhau vậy?"
Vẻ mặt Tô Nhị Cẩu khó có thể diễn tả: Tỷ quên rồi à quần áo của tỷ đều được làm theo Tô Cẩm Nương mà."
"Ờ... thế hả?"
Nàng ấy không được thừa hưởng đoạn ký ức này.
Tô Nhị Cẩu lẩm bẩm: "Tô Cẩm Nương mặc màu đỏ, tỷ cũng mặc màu đỏ, Tô Cẩm Nương mặc màu xanh lá cây, tỷ cũng mua màu xanh lá cây. Ngay cả tư thế đi lại của Tô Cẩm Nương, tỷ cũng muốn âm thầm bắt chước người ta cả trăm lần rồi!"
Tô Tiểu Tiểu đỡ trán: Đây chẳng phải một ví dụ hoàn hảo của khỉ cài hoa à
Khó trách vừa rồi Tô Cẩm Nương lại nhìn nàng như vậy.
Tô Nhị Cẩu yếu ớt nói: "Tỷ tỷ, sau này tỷ đừng bắt chước nàng ta nữa."
"Ta sẽ không làm vậy nữa." Tô Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn trang phục của mình.
Chỉ là ta không có quần áo nào khác để mặc cả, cho nên mặc tạm bộ này trước đã.
Tô Tiểu Tiểu gặm nửa củ khoai lang rồi vào bếp làm gì đó để ăn.
Nàng cắt khoai lang thành các lát, phủ bên ngoài là bột gạo trộn với hành lá cắt nhỏ rồi chiên trên chảo cho đến khi chín vàng. Vị ngọt của khoai lang và vị mặn của bột hòa quyện một cách hoàn hảo, khiến bên ngoài khoai lang giòn tan, bên trong mềm ẩm ướt hoà quyện mùi thơm của hành lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận