Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1578: Nội Cuốn Đoàn Sung 1

Chương 1578: Nội Cuốn Đoàn Sung 1Chương 1578: Nội Cuốn Đoàn Sung 1
Thẩm Xuyên xấu hổ cười: "Ngày đầu tiên tới chỗ này, ta suýt nữa bị mấy giám sinh kinh thành bắt nhạt, là Tô Nhị Cẩu dẫn theo huynh đệ của cậu đánh người chạy."
Hiện giờ Tô Nhị Cẩu là bá chủ Quốc Tử Giám.
Hắn ta từng chăm sóc cho hai tỷ đệ ở nông thôn rất nhiều, đến kinh thành, ngược lại được Tô Nhị Cẩu bảo vệ.
Thẩm Xuyên cảm khái nói: "Ta cũng là mới biết được, thì ra các ngươi là người phủ Hộ Quốc Công, cũng may ta có dự kiến trước, mua bánh bột ngô các ngươi, bằng không đi đâu ôm đùi phủ Hộ Quốc Công?”
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: 'Chẳng lẽ không phải bởi vì ta làm ăn ngon sao?"
"Ha ha!" Thẩm Xuyên bị chọc cười.
Nụ cười này, xa lạ và ngăn cách lâu dài không gặp mang đến tất cả được hóa giải.
"Thẩm viện trưởng tới kinh thành sao?"
"Không có, phụ thân ta không muốn hồi kinh, một mình ta lại đây."
Thẩm viện trưởng từng gặp đồng liêu chèn ép ở Hàn Lâm Viện, nhìn thấu xấu xa quan trường, không muốn thông đồng làm bậy, trong mắt không chứa được một hạt cát, trở về làm viện trưởng nhàn tản cũng vẫn có thể xem là một chuyện đẹp.
Hai người nói một lát, xe ngựa phủ Hộ Quốc Công tới rồi.
Tô Nhị Cẩu liếc mắt một cái thấy tỷ của cậu, nhảy xuống xe ngựa, múa may cánh tay chạy như bay lại đây: "Tỷ!"
Các tiểu đệ đứng ở cửa tính toán nghênh đón cậu: Lão đại, sao ngươi ấu trĩ khiến chúng ta mất uy phong như vậy!
Tô Tiểu Tiểu sờ đầu Tô Nhị Cẩu: "A, lại cao hơn."
Một chúng tiểu đệ: Nữ nhân này lại sờ đầu lão đại!
Tô Nhị Cẩu ngoan ngoãn dể sờ, sờ bên trái không đủ, còn đưa bên phải qua sờ.
"Tỷ, tỷ...
Kengl
Quốc Tử Giám gõ chung.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Phải đi học rồi, hai người các ngươi đi thôi, Thẩm Xuyên, buổi tối cùng nhau tới phủ Quốc Công với Nhị Cẩu ăn cơm."
"Được." Thẩm Xuyên đồng ý.
"Đúng rồi, Nhị Cẩu, cũng gọi tứ biểu ca." "Chỉ gọi tứ biểu ca sao? Nhị biểu ca và tam biểu ca không gọi?"
"... Gọi, nhưng tứ biểu ca nhất định phải tới!"
"Vì sao?"
Tô Tiểu Tiểu: "Viết thư-'...
Tô Tiểu Tiểu trở lại trên xe ngựa, ba đứa nhỏ vẫn còn đang ngủ, mãi cho đến phủ Hộ Quốc Công mới tỉnh.
Tô Thừa là biết hôm nay khuê nữ lại đây, riêng cùng người điều cái giá trị.
"Gia gia gia gial"
Ba đứa nhỏ nhìn thấy Tô Thừa buộc bàn đu dây ở trong sân, lập tức hưng phấn, lộc cộc nhào về phía ông.
Tô Thừa ôm ba tiểu gia hỏa đầy cõi lòng: 'A, có phải mập lên hay không? Sắp không ôm được rồi!"
"Là cao cao!" Tiểu Hổ nói.
Tô Thừa đưa ba người tới dưới một cây táo, mỗi tháng ông đều sẽ nhớ ba đứa nhỏ cao đến đâu một lần, roi khắc vào trên cây, cách lần trước đã qua đi bốn tháng, xác thật cao hơn.
Tô Thừa bế từng đứa lên nâng lên cao, ba người hưng phấn đến cười to khanh khách.
"Muốn gia gia không có?"
"Muốn!"
"Nhị Hổ cũng muốn!"
"Tiểu Hổ muốn nhất!"
"Phụ thân."
Tô Tiểu Tiểu cất bước đi vào.
"Khuê nữ!" Đôi mắt Tô Thừa sáng ngời, rất nhanh, sắc mặt lại trâm xuống: "Vệ Đình không cho con ăn cơm sao? Sao con gầy nhiều như vậy?"
Gương mặt béo đều sắp gầy không có!
Tô Tiểu Tiểu bất đắc dĩ cười.
Nàng cũng không tính quá gây, chỉ là so với lúc trước mà thôi, ở chung với công chúa Huệ An, công chúa Tĩnh Ninh những mỹ nhân gầy đó, nàng vẫn có chút thịt.
Chỉ là chính nàng đã rất vừa lòng là được.
Tô Thừa nhìn thấy khuê nữ và ba tiểu đậu đỉnh, quả thật rất vui vẻ, nụ cười không biến mất từ trên mặt.
"Thái gia gia đâu?”
Ba đứa nhỏ vào từng phòng tìm Tần Thương Lan. Bọn họ nhớ thái gia gia cao to, nhớ thái gia gia dẫn bọn họ bay cao cao. "Thái gia gia không ở đây." Tô Thừa nói với ba đứa nhỏ. "Thái gia gia trở vê bao lâu rồi?" Đại Hổ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận