Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1434: Hổ Nữ Hi Nguyệt 3

Chương 1434: Hổ Nữ Hi Nguyệt 3Chương 1434: Hổ Nữ Hi Nguyệt 3
Xa phu nói: "Chủ nhân ghét hài tử nhất, bởi vì hài tử đều rất ồn!"
"Nó không ồn!"
Đôi tay người bán rong giơ Vệ Hi Nguyệt: "Thật sự, từ lúc ta bắt nó đến bây giờ, cũng chưa khóc một tiếng, ta nghi ngờ nó là người câm! Không chừng... Lại là người câm ngốc."
Xa phu đánh giá Vệ Hi Nguyệt trên dưới, Vệ Hi Nguyệt cũng nhìn thẳng gã ta, ánh mắt thanh triệt, hơi ngốc, không sợ hãi chút nào.
Vậy nấu không phải lá gan lớn hơn trời, thì chính là tên ngốc.
Xa phu cũng không cảm thấy một tiểu nha đầu ngây ngốc sẽ là người vế trước.
"Dẫn đi đi!" Gã ta nói, vừa ngốc vừa câm, hẳn là sẽ không ồn đến chủ nhân.
Người bán rong ngồi trên xe ngựa, cười nói với xa phu: "Ta bắt được người tốt chứ, bắt nữ quyến Vệ gia, còn không bớt lo hơn tên ngốc này đâu!"
"Được rồi, ngồi vào đi, kéo mành lại!"
Xa phu vung roi ngựa, từ cửa thành tây ra kinh thành. ...
Nam Dương Vương xếp nhân thủ ở cấm vệ quân hơn nửa bị Tô Thừa gây rối, chỉ có một tiểu đội cấm vệ quân tuần tra bên ngoài tránh thoát hắc ám của Tô Thừa, bọn họ cũng không biết tình huống trong hoàng cung, sĩ khí tăng vọt mà giết tới.
Mới vừa tiến cung đã dê vào miệng cọp, gặp Tô Thừa đóng cửa đánh chó.
Và phân những tử sĩ và cao thủ cản phía sau cho Nam Dương Vương với bắt giữ con tin, cũng ở đám người Tiêu Thuấn Dương và Cảnh Dịch toàn lực vây giết chết thì chết, bị thương thì bị thương.
Đám người này quá khó chơi, mỗi một thị vệ mệnh đều là mệnh, vì giảm bớt thương vong cho cấm vệ quân và thị vệ, Cảnh Dịch và Tiêu Thuấn Dương xông lên đầu tiên, gia nhập vây giết còn có Bạch Trạch, Ô Mộc, Hồng Loan và Thanh Huyền.
Trong đó Ô Mộc mặt chữ điền bị trọng thương, bị cấm vệ quân nâng xuống, Hồng Loan, Bạch Trạch và Thanh Huyền trình độ bị thương cũng khác nhau.
Cánh tay trái của Tiêu Thuấn Dương bị đánh trật khớp, chính hắn ta vặn lại cho chính mình.
Cánh tay phải của Cảnh Dịch ăn một kiếm, máu tươi nhiễm đỉ ống tay áo hắn ta.
"Cảnh Dịch!" Vẻ mặt Tiêu Trọng Hoa ngưng trọng đi tới.
Cảnh Dịch thu kiếm, không để ý nói: "Vết thương nhỏ, không đáng ngại. Bên kia để lại mấy người sống, trong chốc lát biểu ca dẫn đi thẩm vấn."
Tiêu Trọng Hoa gật đầu, lại xoay người nhìn phía đoàn người công chúa Tĩnh Ninh trên thêm đá cẩm thạch trắng: "Các ngươi thế nào?" Công chúa Tĩnh Ninh nhìn nhóm thiên kim bên cạnh, mọi người hình dung đều hơi chật vật, may mắn vẫn chưa bị thương.
"Chúng ta không có việc gì.' Nàng nói.
Công chúa Huệ An thấy đánh nhau rốt cuộc kết thúc, ném cung tiễn trong tay, cầm tà váy chạy tới nhào vào trong lòng Tiêu Trọng Hoa: "Tam ca... Vừa rồi làm ta sợ muốn chết..."
Tiêu Trọng Hoa bất đắc dĩ lại sung nịch mà xoa đầu nàng ta: "Vừa rồi tam ca thấy, Huệ An rất dũng cảm."
Nàng ta oan ức vươn tay: "Ta bắn thật nhiều mũi tên, tay đều bắn đau..."
Tiêu Trọng Hoa thay nàng ta xoa tay.
Tiêu Thuấn Dương đi đến bên người công chúa Tĩnh Ninh, từ trong tay nàng ấy lấy cung tiễn ra, lại phát hiện không lấy ra được.
Hắn ta không dám dùng lực quá lớn, cúi đầu nhìn, chỉ thấy lòng bàn tay công chúa Tĩnh Ninh dùng sức quá độ bị mài đến huyết nhục mơ hồ, vết máu khô cạn và cung tiễn dính vào nhau.
"Kiên nhẫn một chút." Tiêu Thuấn Dương nhẹ giọng nói.
"Ừ." Công chúa Tĩnh Ninh hơi gật đầu.
Tiêu Thuấn Dương lấy cung tiễn ra từng chút một, lại cam một khăn sạch sẽ ra cuốn lấy miệng vết thương của nàng: "Nhị ca đưa muội về Khôn Ninh Cung."
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn chư vị thiên kim cung học chiến đấu hăng hái với nàng ấy: "Nhị ca an bài thị vệ đưa các nàng hồi phủ trước đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận