Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1714: Thai Động 3

Chương 1714: Thai Động 3Chương 1714: Thai Động 3
Tô Nhị Cẩu thành thật trả lời: "Vâng, học cưỡi ngựa bắn cung."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trở về lớp đi, tan học ta đón đệ đi hầu phủ ăn tối."
"Được!" Tô Nhị Cẩu lại vui vẻ,'Tỷ, thư phu, ta đi trước! Lát nữa gặp! Nhớ đón ta! Nhất định phải nhới"
Tô Tiểu Tiểu thúc giục: "Ta biết rồi, đi nhanh đi."
"RỐI"
Tô Nhị Cẩu xoay người chuẩn bị lên ngựa, vừa nhấc chân lên thì nghĩ tới điều gì đó, lại đặt chân xuống, quy củ dắt ngựa đi vào trong.
"Nhị Cẩu lớn rồi."
Vệ Đình chắp tay sau lưng, đột nhiên cảm nhận được niêm vui của một người cha già.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn hắn: Gần đây hắn có chút nghiện cha.
Hai người lên xe ngựa, dự định đi dạo phố mua sắm, mua sắm xong thì đón Tô Nhị Cẩu tan học.
Xe ngựa lắc lư ung dung chạy trên đường, dòng người qua lại tấp nập, chiến tranh ở biên quan không lan tới kinh thành, nơi đây là một khung cảnh hòa bình và thịnh vượng.
"Vẫn đang nghĩ tới việc của cha à?" Tô Tiểu Tiểu hỏi, nhìn Vệ Đình đang chìm trong suy tư.
Vệ Đình hoàn hồn, nói: "Lần trước ở Thiên Sơn, sau khi nghe đám người Nam Cương nói rằng Xà Cốt Hoa ở trong điện Thánh nữ, ta đã phái ám vệ tới Nam Cương. Không biết đã tụ hợp với đại ca và lục ca chưa, đáng tiếc không có cách nào liên lạc được với bọn hắn, nếu không chúng ta có thể nhờ bọn hắn hỏi thăm tung tích của cha."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nói đến, khả năng rất cao là cha ở Nam Cương."
Hai quốc gia giáp với Toái Bắc Quan là Tây Tấn và Bắc Yên, nếu ở Tây Tấn thì Vệ Thanh có thể đã phát hiện ra, nhưng ở Bắc Yên thì không thể. Bắc Yên là phạm vi thế lực của Hách Liên Dã, Vệ Tư không giấu được năm năm.
Đồng thời xét theo những manh mối hiện có, chỉ có Nam Cương có liên quan đến mật thất nơi Vệ Tư giấu áo giáp.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Vệ Đình không chớp mắt: "Chàng cũng muốn đến Nam Cương phải không?”
Vệ Đình trâm ngâm một lát rồi nói: "Hai người Nam Cương kia nói rằng Xà Cốt Hoa mở tháng hai, tháng ba mỗi năm. Mà tác dụng của dược liệu của Nhị ca chỉ có thể duy trì được đến tháng ba, chậm nhất là đầu tháng tư. Nếu đến cuối tháng 3 mới có Xà Cốt Hoa—"
Tô Tiểu Tiểu nhẹ giọng nói: "Vậy không kịp đưa về kinh thành, xem ra vẫn phải đi Nam Cương một chuyến." Vệ Đình do dự: "Nàng mang thai rất bất tiện, vật nhỏ này mảnh mai như vậy, nếu như...
"A-"
"Sao vậy?" Vệ Đình hỏi.
Tô Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn bụng mình với vẻ mặt khó hiểu: "Hình như vừa rồi nó cử động... Nhưng không đúng, sao thai nhi có thể cử động sớm như vậy?"
Ùng ục.
Bụng nàng kêu một tiếng.
Tô Tiểu Tiểu á một tiếng: "Chắc là... ta đói bụng."
Vệ Đình nhìn sâu vào bụng nàng, tự hỏi đứa bé này có phải cũng là một tiểu ma vương không...
Không thể nào, nhất định phải là một tiểu nha đầu dễ thương.
Vệ Đình xuống xe ngựa, đi đến gân đó mua cho nàng một hộp bánh quế, vừa định quay lại xe ngựa thì một chiếc xe ngựa khác chạy tới.
"Vệ tướng quân, xin hãy dừng bước!"
Vệ Đình khẽ cau mày, quay lại thì thấy Toàn công công cười híp mắt bước xuống xe ngựa, chắp tay nói: "Nô tài thỉnh an Vệ tướng quân."
Vừa nói, ông ta vừa nhìn chiếc bánh quế trong tay Vệ Đình, sau đó lại nhìn xe ngựa, cười hỏi: "Vệ phu nhân cũng ở trên xe ngựa đúng không?”
Vệ Đình nhàn nhạt hỏi: "Có việc?"
Toàn công công cười nói: Be hạ triệu Vệ tướng quân và Vệ phu nhân vào cung."
Trong ngự thư phòng, Tiêu Độc Nghiệp, người miễn cưỡng khôi phục sức lực sau khi nghỉ ngơi cả đêm, mặt mày hớn hở báo cáo tình hình chiến sự ở biên quan cho Cảnh Tuyên Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận