Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1494: Nhị Bá Rất Sủng 1

Chương 1494: Nhị Bá Rất Sủng 1Chương 1494: Nhị Bá Rất Sủng 1
"Khí hậu hơi khô ráo." Tô Tiểu Tiểu nói: "Không ít địa phương gió cát lớn, một ngày, đỉnh xe có thể đựng được hai cân cát."
Hòa công công chọc cười nàng.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Nhưng thịt dê ở chỗ cho các ngươi làm ăn ngon hơn ở Đại Chu, ta rất thích.'
Hòa công công vừa thấy dáng ngườic của nàng đã không phải loại thích ăn ngoài miệng nói này, kỳ thật một miếng cũng không chịu ăn nhiều.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Hòa công công, hôm nay bệ hạ các ngươi gọi ta tiến cung là vì chuyện gì? Có tiện lộ ra một vài?”
Hòa công công cười cười, nói: "Be hạ cũng không nói cụ thể, chỉ bảo chúng ta mời Vệ tướng quân và Vệ phu nhân đến hoàng cung làm khách."
So với xa cách và xem kỹ hai lần trước, hôm nay thái độ của Hòa công công rõ ràng thân hòa rất nhiều.
Xem ra xác thật không phải chuyện xấu.
Hòa công công dẫn Tô Tiểu Tiểu đi một đình hóng gió ở Ngự Hoa Viên.
Cuối thu mát mẻ, trời trong nắng ấm, cảnh trí trong hoa viên hợp lòng người.
Tây Tấn Đế đang đánh cờ với Vệ Đình, Tô Tiểu Tiểu từ xa đã nghe được tiếng cười vui sướng của Tây Tấn Đế.
"Hậu sinh khả uý nha, tram thua! Tâm phục khẩu phục!"
Hòa công công bẩm báo: "Bệ hạ, Vệ phu nhân tới."
"A?" Tây Tấn đế nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, trên mặt còn treo ý cười không rút đi: "Lại đây ngồi."
Tô Tiểu Tiểu đi lên trước, đoan cánh tay hành lễ: "Gặp qua Tây Tấn bệ hạ."
Tây Tấn Đế cười nói: "Miễn lễ, ngồi."
Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống ở bên người Vệ Đình.
Vẻ mặt Tây Tấn Đế ôn hoà hỏi: "Bệnh tình của Dịch nhi như thế nào?"
"Tiểu quận vương đã vượt qua kỳ nguy hiểm, chờ kết vảy bóc ra, bệnh đậu mùa sẽ khỏi hẳn."
"Như thế rất tốt, rất tốt!" Tây Tấn Đế nghĩ đến cái gì đó, lại hỏi: "Có để lại di chứng ve sau?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm cẩn nói: "Hắn không cào mà nói thì không có."
Tự bóc vảy cũng sẽ để lại một chút dấu vết, nhưng cái loại trình độ này là hoàn toàn có thể làm nhạt tiêu trừ. Tây Tấn Đế cười nói: "Ít nhiều là gặp được Vệ phu nhân, Dịch nhi mới có thể cứu, nếu không tram sợ là phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Người đâu."
Một tiểu thái giám ôm hai cái hộp đi lên trước.
Tây Tấn Đế đưa mắt ra hiệu cho Hòa công công.
Hòa công công mở hộp thứ nhất ra, là đầy thỏi vàng.
Hoàng thất Tây Tấn không thiếu hụt quốc khố giống Đại Chu, gia sản của bọn họ hồn hậu, quốc khố tràn đầy, là thật sự có tiền.
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu sáng lấp lánh.
Tây Tấn đế chỉ vàng nói: "Những thứ này là tiền khám bệnh của Dịch nhi."
Tô Tiểu Tiểu ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Hoàng nữ điện hạ đã trả tiên khám bệnh."
Tây Tấn Đế cười cười: "Ngươi coi như là trẫm ban thưởng cho ngươi là được."
Tô Tiểu Tiểu nhìn Vệ Đình, Vệ Đình nói: "Nhận lấy đi."
"Cảm ơn Tây Tấn bệ hạ." Tô Tiểu Tiểu thoải mái hào phóng nhận lấy.
Hòa công công lại cũng đặt hộp vàng thứ hai lên bàn.
Tô Tiểu Tiểu: Từ từ, một hộp là ban thưởng, vậy hộp thứ hai này là —
Tây Tấn đế nhìn Tô Tiểu Tiểu nói: "Trẫm có yêu cầu quá đáng, Vệ phu nhân đã là thần y có thể trị liệu bệnh đậu mùa, trẫm muốn mời Vệ phu nhân lại trị liệu một người bệnh khác vì trãẫm, chỗ này chỉ là tiền đặt cọc, nếu chữa khỏi, tram có hậu thưởng khác."
Tiên khám bệnh của tiểu quận vương là một hộp vàng, mà người bệnh kia chỉ là tiền đặt cọc đã có một hộp vàng, người nào giá trị con người còn cao hơn tiểu quận vương?
Tây Tấn đế nói: "Ngươi chỉ lo yên tâm đi trị, không trị được, trẫm cũng sẽ không trách tội."
Bạn cần đăng nhập để bình luận