Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1773: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 1

Chương 1773: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 1Chương 1773: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 1
Đi được nửa đường, nàng ta nhíu mày quay đầu lại.
Quạ đen Ngũ Hổ lập tức bám chặt trên vách tường, hòa lẫn vào màn đêm.
Lận Trường Sứ không phát hiện ra người nào, thu tầm mắt lại tiếp tục đi vê phía trước.
Đôi cánh nhỏ của Ngũ Hổ không bám được nữa, trượt xuống từ trên vách tường, để lại hai vạch đen dài.
Nữ tử đi tới cuối đường, nhấn vào cơ quan trên tường, một cánh cửa đá ầm ầm dịch chuyển sang một bên, lộ ra một căn mật thất rộng lớn, âm u lạnh lão.
Ở trung tâm của căn mật thất là một chiếc giường đá làm bằng ngọc thạch, thoạt nhìn trong suốt rất đẹp mắt.
Có một người đang nằm trên giường đá.
Lận Trường Sứ đi tới trước mặt người này, đặt đèn dâu xuống đất, lấy ra một lọ thuốc từ trong ngực, đổ ra một viên thuốc màu đỏ, cạy miệng đối phương, bỏ viên thuốc vào trong miệng.
Có lúc hắn ta sẽ tự nuốt xuống trong vô thức, có lúc lại cần một chút trợ giúp.
Ngay khi Lận Trường Sứ đang cân nhắc xem có nên cho hắn ta một chưởng giúp hắn ta nuốt hay không, chuông gió trong mật thất khẽ rung lên, bên ngoài có người tìm nàng ta.
Nàng ta liếc nhìn người đang hôn mê bất tỉnh, khom người lấy ngọn đèn, đi ra ngoài.
Cửa đá rầm ram khép lại.
Xung quanh giường đá bày những viên dạ minh châu, không đến mức quá tối tăm.
Một con qua đen với bộ lông nhạt màu võ cánh bay đến chiếc giường đá.
Uuuul
Ác ác ác!
Nó vội vàng nhảy lên, nhảy đến trên người người nọ.
Nó nhìn người đang bất tỉnh, giống như đang hết sức giấy giụa, ngẩng cái đầu chim nhỏ lên, hít một hơi thật sâu, quyết tâm liêu mạng, mổ viên thuốc ra.
Đó là nụ hôn đầu của con chim đói
Lận Trường Sứ gặp Hàn thúc ở lầu các.
Nàng ta hỏi: "Không phải vừa mới gặp nhau sao? Đã trễ thế này còn đến Thánh Nữ điện làm gì?"
Nếu Mi Cơ ở đây, chắc chắn nàng ta đã có thể nhận ra người này chính là nữ tử đã bí mật nói chuyện với Hàn thúc ở phường nhuộm. Hàn thúc chắp tay, hết sức khách khí nói: "Ta có việc muốn hỏi cầu kiến Thánh Nữ."
Lâm Trường Sứ nói: "Thánh Nữ đã đi nghỉ rồi, ngươi có chuyện gì thì cứ nói với ta."
Nàng ta không hề bịa ra chuyện này, quả thực, vì một số lý do, gân đây Thánh Nữ vẫn luôn nghỉ rất sớm.
"Ồ, được." Hàn thúc nói lại tin vừa biết được từ miệng Trình Thanh Tuyết: "... Hai nha đầu không rõ lai lịch, mong Thánh Nữ biết."
Lâm Trưởng Sử lạnh nhạt nói: "Ta biết rồi, ta sẽ chuyển lời cho Thánh Nữ."
Hàn thúc cười cười: 'Vậy ta cáo lui trước.'
Đợi ông ta rời đi rồi, Lận Trường Sứ lại quay về mật thất.
Nàng ta cay miệng người kia ra nhìn: "Đã nuốt xuống rồi chứ?"
Nàng ta không nghi ngờ gì, cầm theo ngọn đèn ra khỏi mật thất. ...
Ngũ Hổ ngậm viên thuốc trở về Trình gia.
Tô Tiểu Tiểu vừa làm một bát mì bồ câu cho Mị Cơ.
Mi Cơ đang hup mì sùm sụp.
Tô Tiểu Tiểu cũng ăn một chút.
Mi Cơ là một kẻ tham ăn bẩm sinh, gần đây nàng cũng ăn rất nhiều, hai người vừa vặn ăn khớp với nhau.
Ngũ Hổ bay đến, đáp xuống trên bàn hai người.
Sau khi hút hết sợi mì trong miệng, Mi Cơ kinh ngạc nói: "Ngũ Hổ? Ngươi đi đâu thế? Tìm mãi mà không thấy, lo muốn chết."
Nói xong, nàng ta lại go một cái.
Ngũ Hổ: Ngươi lo cho chim đây vậy sao?
Ngũ Hổ đặt viên thuốc lên bàn.
Ngũ Hổ không bao giờ mang mấy thứ lung tung từ bên ngoài về, trừ khi đó là thứ hữu ích.
Tô Tiểu Tiểu lấy một chiếc khăn tay trắng sạch sẽ, đặt viên thuốc lên trên, sau đó lấy một cái thìa sạch nghiền nát.
"Ngũ Hổ, ngươi đã tới Thánh Nữ điện à?"
Ngũ Hổ gật đầu.
Thuốc này hẳn là từ Thánh Nữ điện.
"Thuốc gì thế?" Bị Cơ bưng chén canh lại gần hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận