Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1245: Cong Chua Bac Yen 2

Chuong 1245: Cong Chua Bac Yen 2Chuong 1245: Cong Chua Bac Yen 2
Lúc này công chúa Huệ An rất muốn nhào lên đánh nàng ta nhưng bị công chúa Tĩnh Ninh cản lại.
"Cản con là đúng." Thái hậu nghe đến đây, chọt chọt vào cái ót xinh xắn của nàng ta: "Con cũng có đánh lại người ta đâu."
Triệu Khang Ninh không là một công chúa bình thường, nàng ta là cháu gái ngoại của Hách Liên Nghiệp, từ nhỏ đã đi theo ông ta luyện võ, công chúa Huệ An cãi nhau với nàng ta căn bản chính là tự tìm chết.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Triệu Khang Ninh này, lai giả bất thiện nha."
Công chúa Tĩnh Ninh gật gật đầu: "Vừa đến đã châm ngòi ly gián quan hệ của ta với Huệ An, cũng may Huệ An không mắc mưu."
Công chúa Huệ An tức giận, không phải tức mình không bằng Tĩnh Ninh, nàng ta đi học không lợi hại như Tĩnh Ninh, còn cần Triệu Khang Ninh nói sao? Nàng ta chỉ cần dùng mỹ mạo đánh bại Tĩnh Ninh!
Nàng ta chỉ tức giận Triệu Khang Ninh châm chọc nàng ta là bao cỏ.
Công chúa Huệ An dậm chân: "Triệu Khang Ninh kia lợi hại lắm sao? Hiểu vài câu luận ngữ thì hay lắm à? Chẳng qua chỉ là con không học... Quay đầu tùy tiện học thuộc lòng một chút, chắc chắn còn tốt hơn nàng ta?”
Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Nàng là nữ trạng nguyên của Bắc Yến."
Công chúa Huệ An: ”...'
Triệu Khang Ninh là nhân vật truyền kỳ của Bắc Yến.
Bắc Yến không cởi mở bằng Tây Tấn, nữ tử không được thi cử, vì vậy Triệu Khang Ninh nữ cải nam trang, thay thế thân phận của một đệ tử dòng thứ của Hách Liên gia, một đường trung học phổ thông, cho đến khi đề tên bảng vàng.
Mạo danh khoa thi là trọng tội mất đầu, nhưng Triệu Khang Ninh là con gái ruột của hoàng đế Bắc Yến, hoàng đế Bắc Yến chỉ tước đoạt công danh của nàng, cũng giáng chức nàng ta làm thứ dân, nửa năm sau, mới khôi phục thân phận công chúa.
Tô Tiểu Tiểu: Bộ sách võ thuật nha... Tất cả đều là bộ sách võ thuật đó.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Nàng ta đã ưu tú như thế, tại sao không phải nàng làm hòa thân với Tây Tấn?"
Công chúa Tĩnh Ninh trầm tư nói: "Nàng ta có tài trị quốc, đại khái có lẽ vì hoàng đế Bắc Yến luyến tiếc nàng ta."
Bên này, hai người đang nói chuyện, bên kia công chúa Huệ An cũng đã cáo trạng xong.
Công chúa Huệ An liếc mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, lựa chọn quên dị chuyện mình thất thố vừa rồi, cao cao tại thượng ma hat cằmNgươi tới rồi?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vâng, đến thăm Thái hậu với hai vị công chúa."
"Bổn công chúa rất tốt." Công chúa Huệ An khoanh tay, ngạo kiều hỏi,'Đình ca ca không khi dễ ngươi chứ?"
Tô Tiểu Tiểu lại thả cầu vồng khí: "Thưa công chúa, Vệ Đình chàng ấy không dám."
Công chúa Huệ An cười đắc ý: "Ta biết mà!"
Tâm trạng của nàng ta lại tốt.
Nàng ta ôm lấy cánh tay của thái hẫu, nũng nịu nói: "Hoàng tổ mẫu ới, con đói!"
Thái hậu vừa tức vừa buồn cười, trợn mắt nhìn nàng ta một cáo: "Được được được, truyền thiện."
Ba người ở trong cung thái hậu dùng ngọ thiện.
Buổi chiều hai vị công chúa đi học, bây giờ Tô Tiểu Tiểu chỉ ở cung học trên danh nghĩa, cực ít đi học nên nàng dự định trở vê.
Nhưng còn chưa ra khỏi tẩm cung của Thái hậu, đã nghe cung nhân vội vàng báo: "Thái hậu! không tốt rồi! xảy ra chuyện lớn rồi! Công chúa Huệ An... bị ngã ngựa rồi!"
Sắc mặt thái hậu đột nhiên thay đổi: "Đang yên lành, sao tự dưng lại ngã ngựa?"
Thái giám dùng vẻ mặt đau khổ nói: "Nô tài cũng không rõ lắm, lúc này các thái y đang vội đến chuồng ngựa, công chúa Tĩnh Ninh đã phái người qua, muốn hỏi thử Tô đại phu có còn ở đây không, nếu còn, cảm phiền đi đến xem cho công chúa Huệ An một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận