Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1580: Bí Mật 1

Chương 1580: Bí Mật 1Chương 1580: Bí Mật 1
Làm hồi báo, nàng để Mị Cơ chơi bao tay bạc của mình một ngày.
Đoàn người ăn cơm chiều ở nhà Tô Thừa, Tan Thương Lan xuất chinh, khuê nữ xuất giá, ba tiểu đậu đinh cũng không ở đây, cảm giác trong nhà quạnh quẽ không ít, đêm nay khó được náo nhiệt, Tô Thừa lôi kéo con rể và Tô Huyên, Thẩm Xuyên uống mấy chén.
Ngày mai Thẩm Xuyên và Tô Huyên đều phải đi học, không thể mê rượu, tất cả đều là Vệ Đình uống với ông.
Tô Thừa uống nhiều, hiện khí thế ác bá, vô cùng hào phóng, lại muốn lôi kéo Vệ Đình kết bái huynh đệ, Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức nhanh khuyên ngăn lão phụ thân nhà mình.
Tô Thừa nhớ lại trải qua ở trong thôn.
Tô Huyên là người duy nhất trên bàn không đi qua thôn Hạnh Hoa, hắn ta không cắm lời vào được, cứ như vậy an tĩnh mà nhìn bọn họ, khóe môi nở nụ cười.
Tô Tiểu Tiểu ngẫu nhiên quay đầu thấy mỉm cười nhàn nhạt trên mặt hắn ta, mạc danh cảm giác được năm tháng yên tĩnh.
Hắn ta như trải qua cái gì đó, với tất cả hiện giờ đều có một loại quý trọng không dễ có được.
Nhưng rất kỳ quái, hắn ta lớn lên ở hầu phủ cẩm y ngọc thực, lại không giống Tô Mạch lên chiến trường chém giết, sẽ là trải qua cái gì?
Đông!
Tô Thừa uống ngất, đầu đập ở trên mặt bàn.
Tuy Thẩm Xuyên chỉ uống hai ly, cũng hơi lâng lâng, người mơ hồ choáng váng.
Vệ Đình cõng Tô Thừa ở trên lưng: "Ta đưa phụ thân trở về phòng, Nhị Cẩu, đệ đỡ Thẩm Xuyên lên xe ngựa của ta và tỷ đệ, trong chốc lát chúng ta đưa hắn về thư viện."
"Được rồi tỷ phu!" Tô Nhị Cẩu siêu nghe Vệ Đình nói, nâng Thẩm Xuyên say chuếnh choáng lên.
Nhà chính lập tức yên tính.
Tô Huyên không phải người nói nhiều, hắn ta tĩnh tọa ở trên ghế, nhìn Tô Tiểu Tiểu với ánh trăng mát lạnh ngoài cửa sổ.
"Cũng có lễ vật đưa cho biểu ca." Tô Tiểu Tiểu nói.
Mới vừa rồi Thẩm Xuyên ở đây, nàng không biết Thẩm Xuyên sẽ đến kinh thành, không chuẩn bị lễ vật cho hắn ta, có Tô Huyên làm bạn với hắn ta, cũng không đến mức khiến hắn ta xấu hổ như vậy.
"A?" Tô Huyên mỉm cười nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một quyển sách từ trong túi quần áo mang lại đây đưa cho hắn ta: "A, bản đơn lẻ của Vân đại sư tiên triều."
Vị Vân đại sư này là đại gia thư pháp danh chấn thiên hạ tiền triều, một tay chữ viết đến xuất thần nhập hóa, coi danh lợi như cặn bã, không vào triều làm quan, cũng không thi khoa cử, nhưng tài hoa của ông đã được đế vương các quốc gia đều khen ngợi.
Chỉ tiếc ông ấy cũng không gặp thời, lúc đó tiền triều loạn trong giặc ngoài, đã là nỏ mạnh hết đà, thật vất vả ông bị người ta thu phục vào triều đình, lại không mấy ngày, tiền triều bị huỷ diệt, ông ấy cũng điên mất rồi.
Nghe nói trước khi ông ấy chết đã đốt bản vẽ đẹp của mình sạch sẽ, chỉ có một chút đã tặng người truyền lưu xuống ở dân gian.
Chỉ là qua nhiều năm như vậy, tàn tàn, hủy hủy, cũng không còn lại cái gì.
"Bản đơn lẻ này là ta phí thật lớn sức lực mới lấy được."
Dùng hai sợi tơ tằm Tuyết Vực Thiên đổi với Phi Nguyệt Diễn Lâu.
Tô Huyên tiếp nhận bản đơn lẻ, nhẹ nhàng mở ra, đang muốn nói, ở trong lòng ngươi, ta thật sự là người thích nghiên cứu học thuật sao —
Lời nói đến bên miệng, còn chưa ra miệng hắn ta đã dừng lại.
"Bản đơn lẻ này..."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Không sai, thoạt nhìn chỉ là bảng chữ mẫu bình thường, mỗi chữ không hề liên quan đến nhau, nhưng kỳ thật giấu giếm huyền cơ, ta nghĩ, đại khái là đồ vật Vân đại sư muốn lưu truyền tới nay, có lẽ có quan hệ với tiên triều huỷ diệt. Huynh dịch nó, nói không chừng là có thể cởi bỏ bí mật này. Rốt cuộc, huynh thích bí mật, không phải sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận