Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1371: Thực Lực Của Quỷ Phố 2

Chương 1371: Thực Lực Của Quỷ Phố 2Chương 1371: Thực Lực Của Quỷ Phố 2
Từ Khanh trở tay ngăn cổ tay nàng lại. Tô Tiểu Tiểu nhân cơ hội đạp một cước vào bụng hắn khiến cả người hắn ta lùi về sau mấy bước.
Cây đao của hắn ta cắm xuống đất, hắn ta cắn răng cố giữ lại thăng bằng.
Tiểu nha đầu này khó xơi thật, hắn ta chưa từng gặp người nào phản xạ lại nhanh mạnh đến vậy.
Hắn ta nghiêng đầu nhìn về phía Cổ Sư trong đại sảnh, hắn ta không thèm liên thủ với người khác để bắt nạt một tiểu nha đầu nhưng nhiệm vụ rất quan trọng nên hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngớ ra làm gì? Động thủ đi!"
Cổ Sư búng ngón tay tẩm độc vào Tô Tiểu Tiểu.
Loại độc này tương tự như loại độc mà Mạc Tà đưa cho, tuy không độc lắm nhưng có thể trong thời gian ngắn nhất làm tê liệt cơ thể đối phương, khiến đối phương bất tỉnh.
Nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra, nha đầu này chỉ nhắm mắt lại.
Nàng rõ ràng không hề làm gì nhưng lại giống như đang làm gì đó.
Tô Tiểu Tiểu vừa mới đi vào phòng dược, đang ở một nơi có hai không gian chồng lên nhau, cảm giác tê dại trong cơ thể trong nháy mắt biến mất.
Cổ Sư không thể tin mà mở to mắt.
Hắn ta đã hạ độc rồi mà?
Tại sao nha đầu này không bị gì vậy chứ?
Không đúng, vô cùng không đúng!
Lại một lần nữa!
Cổ Sư lại hạ độc vào Tô Tiểu Tiểu, lúc này hắn ta hạ thêm hai liều!
Nhưng Tô Tiểu Tiểu vẫn không sao.
Cổ Sư lảo đảo.
Hắn ta cúi đầu nhìn cổ trùng trong bình, không sai mà, khi nay có năm con, bây giờ chỉ còn lại hai con, hắn thật sự đã hạ độc rồi.
"Ngươi có làm được hay không?" Từ Khánh lạnh lùng hỏi hắn ta.
Tính luôn cả lần sáng nay thì hôm nay nang đã vào phòng dược ba lần rôi, nàng không xác định được còn có thể vào lần thứ tư nữa hay không.
May mắn thay, Cổ Sư đóng chiếc bình lai: "Nha đầu này kỳ lạ quá! Độc của ta không có tác dụng với nó!"
Từ Khánh cau mày: “Tại sao lại không có tác dụng?” Cổ Sư tức giận nói: "Ngươi hỏi ta thì ta hỏi ai? Không phải ngươi luôn làm việc của phủ Hộ Quốc Công sao? Sao lại không thăm dò xem lai lịch con nha đầu này như thế nào?"
Mỗi một cổ trùng đều rất quý giá, ban ngày bị tên tiểu tư kéo làm hù chết hết hai con, bây giờ lại dùng đến ba con nữa, hắn ta đau lòng chết đi được!
Cổ Sư đen mặt nói: "Ngươi kiên trì thêm chút đi, người của ta sắp đến rồi!"
Từ Khánh lại xuất ra mấy chiêu với Tô Tiểu Tiểu nhưng lại bị Tô Tiểu Tiểu đâm làm thương cánh tay.
Nhưng ngay lúc này, cao thủ của Cổ Sư cuối cùng đã tới, tổng cộng có bốn người.
Hắn ta để lại hai tên để đối phó với Tô Tiểu Tiểu, hai tên còn lại thì cùng hắn ta đuổi theo ba tên tiểu nhân kia.
Hai tên cao thủ liền giao đấu với Tô Tiểu Tiểu.
Từ Khánh nhân cơ hội ngồi thiên, vận công đẩy từng chút từng chút thuốc mê ra khỏi cơ thể.
Thủ hạ của Cổ Sư là cao thủ từ Bắc Yến nên võ công không hề yếu nhưng tối nay sát khi của nha đầu lại quá nặng, vì để cứu ba tiểu tử kia mà nha đầu này ngay cả mạng sống cũng không cần nữa.
Tô Tiểu Tiểu giải quyết xong hai tên cao thủ, máu tươi bắn tung tóe lên mặt nàng nhưng ánh mắt nàng vẫn không hề chớp lấy một cái, nàng không chút do dự mà rút dao găm ra.
Chính là lúc này!
Từ Khánh đã giải được thuốc mê nên công lực bỗng chốc tăng vọt, hắn ta tung một chưởng vào lưng Tô Tiểu Tiểu!
Chưởng này nếu đánh trúng thì hậu quả khó mà lường trước.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì một luồng khí lạnh lẽo nguy hiểm đột nhiên lan tràn trong không khí, giống như tuyết trên núi đóng băng hàng ngàn năm, đột nhiên quét qua toàn bộ sân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận