Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1732: Tứ Ca Ra Tay 2

Chương 1732: Tứ Ca Ra Tay 2Chương 1732: Tứ Ca Ra Tay 2
Tô Tiểu Tiểu nói trúng tim đen: "Huynh xác định không đưa tiền ra à?"
Tô Ly:
Tô Tiểu Tiểu quay lại xe ngựa với mấy túi gấm.
Vì Tô Huyên không nói khi nào túi gấm thứ ba sẽ được mở nên chắc là có thể mở ra bất cứ lúc nào.
"Hửm? Muội lấy túi gấm ở đâu vậy?" Lý Uyển tò mò hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tô Ly đưa cho muội."
Khinh công của Tô Ly không tệ, nếu không phải muội muốn xuống mua kẹo hồ lô thì sẽ không phát hiện ra huynh ấy sớm như vậy.
Bên trong túi gấm có một chiếc vòng tay ngọc dát vàng có hình đám mây ti rỗng được chạm khắc rất tinh xảo, được làm bằng ngọc mỡ cừu cao cấp, có màu hồng nhạt, trung hòa độ xin màu của vàng, tạo nên vẻ sang trọng và độc đáo.
Bốn đứa nhỏ đang bận ăn kẹo hồ lô nên không có thời gian quan sát chiếc vòng, chỉ có Lý Uyển nhận ra: "Chiếc vòng ta này thật đẹp làm sao."
Tô Tiểu Tiểu đưa nó cho nàng ấy xem.
Lý Uyển thốt lên: "Đây là chiếc vòng của tiệm nào vậy? Phong cách độc đáo như vậy, tỷ chưa từng nhìn thấy trước đây."
Tô Tiểu Tiểu cũng chưa từng thấy nó.
Tại sao Tô Huyên lại tặng cho nàng một chiếc vòng tay? Món quà của việc luyện tập?
Lý Uyển đeo nó vào cổ tay Tô Tiểu Tiểu, chiếc vòng ngọc đã đẹp, này lại được đeo trên làn da mịn màng của nàng thì lại càng đẹp hơn, nàng ta thành thật nói: "Đẹp quá, e rằng chiếc vòng tay này vô giá, rất hợp với muội nên muội cứ đeo nó luôn đi."
Tô Tiểu Tiểu khit mũi, gần như quên mất rằng thủ lĩnh đặc vụ cũng là một người giàu có, chỉ tiêu rất hào phóng, về đến nhà nhất định phải cảm ơn biểu ca mới được!
Nhóm người Tiêu Thuấn Dương đang đợi ở ngoài cổng thành Nam.
Hắn ta vô cùng hăng hái nên đến sớm hơn bọn họ.
Tô Tiểu Tiểu kéo rèm xuống, vui vẻ nói với bốn đứa nhỏ đang liếm kẹo hồ lô: "Các con đã nhớ hết những lời nương dặn chưa?"
Bốn đứa nhỏ ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục liếm kẹo hồ lô.
Xe ngựa của Vệ Đình và Vệ Thanh ở phía trước, Tiêu Thuấn Dương không dễ lừa như Tiêu Độc Nghiệp, hắn ta liếc nhìn liền nhận ra người điều khiển xe ngựa là hai thuộc hạ Vệ Thanh, không khỏi hỏi: "Đây là người lái xe cho Gia Cát tiên sinh?" Vệ Đình vén rèm, nhàn nhạt cười với hắn ta: "Due Vương điện hạ, còn sớm như vậy."
Vệ Thanh ngồi ở bên cạnh Vệ Đình.
Tiêu Thuấn Dương hỏi: "Ý gì?"
Vệ Thanh đeo mặt nạ trên mặt, chậm rãi nói: "Vừa lúc ta đến Nam Cương tìm thuốc, sẵn tiện cùng đường. Duệ Vương điện hạ có phiên không?”
Về việc Gia Cát Thanh vẫn còn thiếu một số dược liệu, Vệ Thanh cũng từng đề cập với Cảnh Tuyên Đế, nhưng họ không đề cập đến địa điểm cụ thể, nhưng quả thực là có chuyện này.
Tiêu Thuấn Dương nhìn chằm chằm vào Vệ Thanh và Vệ Đình: "Gia Cát tiên sinh cứ tự nhiên."
Nói xong, hắn ta cưỡi ngựa về phía xe ngựa của Tô Tiểu Tiểu và Lý Uyển ở phía sau.
"Ai ở trong xe thế?" Hắn ta hỏi.
Còn vé tháng không? Ta sẽ cung cấp cho mọi người sau vài ngày nữa.
Tô Tiểu Tiểu mở cửa sổ xe ra: "Due Vương điện hạ, ngài thật lịch thiệp."
Lý Uyển đeo khăn che mặt và ngồi giữa Tô Tiểu Tiểu và bốn đứa trẻ.
Bốn Tiểu Hổ liếm kẹo hồ lô đến nỗi dính hết lên mặt, giống như bốn chú mèo mướp nhỏ.
Tuy nhiên, cho dù dung mạo bị che khuất thì cũng không khó để đoán ra danh tính của họ, dù sao trên thế giới này sinh ba cũng hiếm lắm.
Về phân tiểu cô nương và người phụ nữ kia——
Tô Tiểu Tiểu nhiệt tình giới thiệu: "Đây là nhị tẩu, còn đây là cháu gái nhỏ và con trai của ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận