Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 517: Tổ Tôn Gặp Nhau 1

Chương 517: Tổ Tôn Gặp Nhau 1Chương 517: Tổ Tôn Gặp Nhau 1
"Nhị Cẩu, còn làm gì vậy? Mau về phòng ngủ!" Tô Thừa kêu lên.
"Dạ" Tô Nhị Cẩu thấy lão cha nhà mình nói lập tức hoảng hốt nói với Tô Mạch: "Tô công tử, ta... đóng cửa trước."
Tô Mạch gật đầu.
Nhìn cửa lớn trước mặt khép lại, trong đầu hắn hiện lên đoạn đối thoại trong xe ngựa với Vệ Đình.
"Ngươi biết nàng là ai không?"
"Biết."
"Vậy ngươi còn -'
"Ta thích."
Hắn sớm biết ấu tử Vệ gia hành động không suy nghĩ, lễ giáo quy củ gì đó trong mắt hắn đều chỉ là đánh rắm.
Nhưng hắn không ngờ ngay cả thù hận gia tộc mà đối phương cũng—
Vệ Tích Triều, hy vọng ngươi thật sự có thể bảo vệ nàng.
Tần Thương Lan uống thuốc, ngủ một giấc thẳng đến khi trời sáng.
Sau khi tỉnh dậy, ông ấy ngồi trước giường ngẩn người.
Gã sai vặt ở ngoài cửa gọi hai tiếng không thấy có phản ứng.
Đáng lẽ giờ này Tân Thương Lan đã sớm ở trong sân luyện kiếm một lát, gã sai vặt không yên lòng, lại nghĩ đến việc tối hôm qua ông ấy ngủ sớm lấy làm kỳ quặc, làm cho người ta không thể không lo lắng liệu ông ấy có phải xảy ra chuyện gì không hay rồi không.
Gã sai vặt cả gan đẩy cửa vào.
"Lão thái gial"
Tần Thương Lan hoàn hồn: "Chuyện gì?"
"A, ngài... ngài không sao rồi." Gã sai vặt sững sờ gãi đầu: "Ngài dậy muộn, ta là lo lắng ngài sẽ... Cái gì đó... Ấy, cái miệng quạ đen của ta này!"
Gã sai vặt ngượng ngùng cười: "Ta bảo phòng bếp bên kia chuẩn bị bữa sáng, sáng nay ngài muốn ăn mì sốt hay là bánh bao?"
Tần Thương Lan thiếu hứng thú: "Cái nào cũng được."
"Dạ, tiểu nhân biết rồi."
Gã sai vặt lui ra.
"Từ đã." Tần Thương Lan lại gọi hắn lại. Ga sai vặt khom người nói: “Lão thái gia, ngài có gì phân phó?”
Tần Thương Lan nói: "Đi gọi Sầm thái y tới."
Gã sai vặt vội hỏi: "Ngài cảm thấy không khỏe sao?"
Tần Thương Lan khoát tay: "Không có, ngươi đừng nói gì cả."
Đừng để cho mấy đứa nhỏ biết chuyện này, chúng lại gây rắc rối.
"Vâng.
Gã sai vặt đi đến phòng bếp trước, sau đó tự mình đi đến nhà Sầm thái y một chuyến, hôm nay vận khí không tệ, Sầm thái y không ở trong cung làm nhiệm vụ, liên theo gã sai vặt đến quý phủ.
Tần Triệt đi lên triều.
Tần Yên Nhiên đi học đàn, Tần Vân ở trong sân dưỡng thương.
Trong nhà rất thanh tịnh.
Sầm thái y vào phòng.
Tần Thương Lan đã rửa mặt xong, ông ấy không có khẩu vị, bữa sáng đặt ở đó.
Sầm thái y đeo hòm thuốc đi vào.
Thấy sắc mặt Tân Thương Lan không tốt lắm, Sầm thái y hỏi: "Tay ngài lại đau sao?”
"Không phải tay." Tân Thương Lan nhíu mày, có chút không biết nên trình bày như thế nào.
Theo tính tình của ông ấy, là không tin chuyện tà dị như vậy.
Nhưng đó là Tô Hoa Âm —
Ông ấy, tiểu thê tử mập mạp của ông ấy.
Sầm thái y khó hiểu hỏi: "Vậy đột nhiên ngài tìm ta tới là —"
"Khu Tân Thương Lan hơi có chút xấu hổ ho khan một tiếng: "Tối hôm qua ta dùng thuốc giảm đau ngươi cho ta."
Sầm thái y rất kinh ngạc: "Ngài... mới dùng sao?”
Ông ta một điều trị bệnh gút cho lão Hộ Quốc Công nên đương nhiên hiểu được bệnh tình của đối phương nặng bao nhiêu.
Tay của lão Hộ Quốc Công không chỉ là nguyên nhân của bệnh gút, mà còn bị làm việc quá sức ở mức độ nhất định bởi vậy đau lên là điều mà người thường không thể chịu đựng được.
Khi lão Hộ Quốc Công nói có chút đau, vậy cũng đã là đau đến thấu xương.
Ông ta vốn tưởng rằng nhiều nhất mười ngày, lão Hộ Quốc Công sẽ phải uống thuốc giảm đau.
Đã ba tháng trôi qua rồi. "Chết... Không quá hạn chứ..." Sầm thái y âm thầm nói thầm. "Có hiệu quả không?" Ông ta hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận