Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 343: Tiểu Hổ 2

Chương 343: Tiểu Hổ 2Chương 343: Tiểu Hổ 2
Trịnh Lan Tú một mũi tên trúng hai con chim, không những lợi dụng A Hương để lấy được thư phóng thích thê tử của Trịnh gia, mà còn nắm được thóp của A Hương, nếu sau này A Hương có ý đồ gì xấu, thì nàng ta có thể quật ngược lại, nói A Hương không phải là con gái của một gia đình giàu có, lúc đầu chính A Hương đã lấy đứa con trong bụng uy hiếp nàng ta, ép nàng ta phải nói dối cho A Hương.
Tô Ngọc Nương cười cảm khái: "Ta trước kia đánh giá thấp bà cô này rồi."
Đó là do công phu tu luyện của bản thân ngươi cũng sâu đấy chứ?
Sự thật đã chứng minh trên đời này vẫn không hề thiếu những nữ nhân thông minh.
"Ái chà chà, vẫn là Tiểu Ngô tỷ đáng yêu." Tô Tiểu Tiểu cong lông mày nhìn vào Tiểu Ngô Thị.
Tiểu Ngô Thị đỏ mặt, xấu hổ cúi đầu xuống.
Sắc mặt Tô Ngọc Nương tối sầm lại.
Ngươi nói ai đáng yêu?
Nói lại lân nữa xeml
Buổi chiều, Tô lão phụ thân đi làm ăn với Vệ Đình và Tô Nhị Cẩu trở về.
"Sao hôm nay muộn thế?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Hỏi tướng công của con đi!" Tô lão phụ thân chẳng thèm muốn nói.
Tô Nhị Cẩu oán hận phàn nàn: "Có rất nhiêu người, chặn ngõ không thể ra ngoài, sau này không nên dẫn tỷ phu đi bày quầy hàng nữa, toàn là đến xem huynh ấy!"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc quan sát Vệ Đình một cái, trầm tư gật đầu: "Ừ."
Tướng công đẹp trai như vậy, quả thực nên giấu ở nhà.
Kiểu giấu kín suốt đời ấy.
Vệ Đình nhíu, nhíu mày: Sao hắn lại cảm thấy nha đầu này nhìn hắn với ánh mắt không đúng cho lắm?
"Nương.
Tiểu Hổ gãi cái đầu nhỏ từ trong cổng đi tới.
Tô Tiểu Tiểu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu bé: "Sao vậy? Ngứa đầu sao?"
Tiểu Hổ lắc đầu.
Nhìn dáng vẻ của cậu bé rất không thoải mái, Vệ Đình cau mày, gần như nghĩ rằng cậu bé lại "bị ốm' rồi.
Tô Tiểu Tiểu bế cậu bé đặt lên ghế, nhẹ giọng hỏi: "Các ca ca đâu rồi?"
"Nhà của Ngưu Đản." Cậu bé nói bằng giọng bập bẹ. Cho nên là cậu bé trở ve một mình à? Tình huống này rất hiếm khi xảy ra, thông thường thì ba đứa luôn đi cùng một nhóm.
Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống nhìn vào cậu bé: "Con nói cho ta biết, con khó chịu chỗ nào."
"Ừm... ừm...' Tiểu Hổ gãi đầu, am ừ khó chịu mấy tiếng.
Tô Tiểu Tiểu banh cái đầu của cậu bé ra, cẩn thận kiểm tra da đầu của cậu bé: "Có phải ngứa không? Hay là đau?"
"Đau." Tiểu Hổ tủi thân nói.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Đau ở đâu?"
Tiểu Hổ nói: "Đau răng."
Đau răng tại sao con lại gãi đầu hả?
Nghe đến đây, Vệ Đình thở phào nhẹ nhõm, không phải "bị bệnh” là tốt rồi, hình như ngoại trừ lân trước nàng đến muộn khiến bọn chúng phát tác một lần, thời gian còn lại thì dường như bọn chúng đều là những đứa trẻ bình thường.
Nghĩ đến đây, Vệ Đình nhìn Tô Tiểu Tiểu với ánh mắt phức tạp hơn.
Nàng nói sẽ trả lệnh bài lại cho hắn.
Nếu ngày đó thực sự đến...
Tô Tiểu Tiểu không biết trong lòng Vệ Đình đang nghĩ gì, nàng đang bận khám răng cho Tiểu Hổ.
Nàng bế Tiểu Hổ ra chỗ có đủ ánh sáng ở cửa rồi nói với Tiểu Hổ: "Há miệng ra, để ta xem nào."
Tiểu Hổ ngẩng đầu, ngoan ngoãn há miệng ra: "A..."
Hình như bị sâu răng rồi.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi rằng: "Có phải là con lại len lút ăn kẹo rồi không?"
Đồ ăn vặt nàng làm không ngọt lắm, đặc biệt là đồ ăn nàng làm riêng cho bọn chúng, tất cả đều đã giảm bớt đường, hơn hữa sẽ dặn dò bọn chúng súc miệng, trừ phi, chắc Tiểu Phủ này ăn vụng rồi.
Tiểu Hổ chững chạc đàng hoàng lắc đầu: "Con không có ăn vụng kẹo."
Mà là ăn vụng bánh.
Răng sữa của trẻ sẽ được thay khi trưởng thành đến một độ tuổi nhất định, tuy nhiên điều này không có nghĩa là sâu răng ở răng sữa không cần điều trị, nếu nghiêm trọng đến một mức nhất định, chưa nói đến việc sẽ gây đau đớn mà còn có thể ảnh hưởng đến việc mọc răng vĩnh viễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận