Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1402: Ngũ Hổ Lại Lập Công 1

Chương 1402: Ngũ Hổ Lại Lập Công 1Chương 1402: Ngũ Hổ Lại Lập Công 1
Tô Mạch phủi ống tay áo hơi bị vò nát: "Ngươi hỏi hắn! Êm đẹp đột nhiên động tay, quả thật không thể hiểu được!"
Vệ Lục Lang nhìn ve phía Vệ Đình: "Tiểu Thất."
Vệ Đình lạnh lùng hừ, không muốn giải thích.
"Tiểu Tiểu." Vệ Lục Lang đưa ánh mắt về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Cái kia... Hai người bọn họ chỉ luận bàn một chút, luận bàn."
Vệ Lục Lang thầm nghĩ luận bàn cần phải động thật sao? Nếu không phải chính mình kịp thời ngăn lại, hai người bọn họ đã không đánh nát sân thì không đi.
Tô Tiểu Tiểu áp xuống khóe môi nhếch lên, nàng không cười trộm, tuyệt đối không có.
Bỗng nhiên, Vệ Lục Lang làm như nghĩ tới cái gì đó, nói với Vệ Đình: "Tiểu Thất, công chúa An Khang không tới tìm đệ sao?"
Vệ Đình nghiêm túc nói: 'Lục ca, ta và công chúa An Khang không quan hệ! Huynh đừng nói bậy!"
Vệ Lục Lang giải thích nói: "Không phải, là thất đệ muội ngươi... Ưm um ưm—”
Tô Tiểu Tiểu xông tới, che kín miệng hắn ta: "Lục ca, canh giờ không còn sớm, ta cảm thấy ngươi nên trở về viện nghỉ ngơi."
Vệ Đình nguy hiểm mà híp mắt: "Nàng để Lục ca ta nói cho hết lời."
Tô Mạch nghe rõ, hắn ta nhướng mày nói: "Vệ Yến nói, muội muội đem xem ngươi làm tiền đặt cược để lên chiếu bạc, đánh cược với công chúa An Khang."
Câu đầu tiên là hắn ta nghe được, một câu sau là hắn ta căn cứ đối thoại lúc trước đoán ra.
Sắc mặt Vệ Đình lập tức trâm xuống.
Hắn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, ánh mắt vô cùng nguy hiểm: "Nàng cược ta cho người khác?"
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu như trống bỏi.
Vệ Đình gan từng chữ một nói: "Nàng để Lục ca nói."
Vệ Yến lấy tay Tô Tiểu Tiểu ra: "Thất đệ muội cược, nhưng nàng lại thắng ngươi vê."
Tô Tiểu Tiểu: Lục ca, huynh là muốn hại chết tal
Đáy mắt Vệ Đình lộ ra sát khí.
Tô Tiểu Tiểu vọt đến trước mặt Tô Mạch, bắt lấy tay áo hắn ta: "Đại biểu ca, đã nhiều ngày bá mẫu có nhớ ta hay không?”
Tô Mạch mỉm cười: "Có, ngày ngày nhắc mãi muội, muội muốn cùng ta trở về ở vài ngày hay không?” Tô Tiểu Tiểu đặc biệt chân chó gật đầu: "Muốn muốn!"
Vệ Đình siết chặt nắm tay, từ kẽ răng cắn ra mấy chữ: "Tô — Tiểu, Tiểu!"
Hắn vốn là muốn gọi Tô Đại Nha, lời nói đến bên môi nhớ lại nàng sửa tên, nhưng dòng họ đã gọi ra ngoài, lại đổi thành Tần Tô có vẻ đặc biệt không có khí thế, vì thế trực tiếp nói tên chữ của nàng.
Tô Tiểu Tiểu trốn ở phía sau Tô Mạch, dò ra một cái đầu, chớp chớp mắt nói: "Cách gọi này khá tốt, về sau gọi nhiều thêm vài lần."
Vệ Đình: "... II
Cuối cùng Tô Tiểu Tiểu dọn ra chuyện Hách Liên Nghiệp bán đứng Nam Dương Vương mới miễn cưỡng dời đi lửa giận của Vệ Đình.
Chuyện quan trọng, mấy người quyết định cũng gọi Quỷ Phố tới.
"Tử sĩ không có trước kia, ân oán Vệ gia các ngươi có quan hệ gì với ta?" Quỷ Phố không chút nghĩ ngợi mà từ chối.
"Nhị Phổ, chúng ta đi quấy ( tìm ) đại bá, ta muốn kéo nhị phúc (hồ) cho đại bái"
Ngoài phòng truyền đến giọng nói đáng yêu của Tiểu Hổ.
Giây tiếp theo, Quỷ Phố từ cửa sổ chạy ra ngoài.
Vệ Lục Lang vừa quay đầu: "A? Đại ca đâu?"
Chờ Vệ Lục Lang trở lại phòng của Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình, Quỷ Phố đã bất động như vùng núi ngồi ở trên ghế.
Người đến đông đủ, Tô Tiểu Tiểu nói chuyện Hách Liên Nghiệp nói một chữ không rơi xuống đất cho bốn người, bốn người nhất trí cái nhìn, Nam Dương Vương trúng tà.
Tô Mạch suy nghĩ, nói: "Năm đó nghe nói có một vị thân vương cũng trúng tà, cả người điên điên khùng khùng, hoàng thất vì mặt mũi thiên gia, nhốt vị thân vương kia lại, từ đây đè ép tin tức xuống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận