Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1648: Chiến Đấu Với Bắc Yên 2

Chương 1648: Chiến Đấu Với Bắc Yên 2Chương 1648: Chiến Đấu Với Bắc Yên 2
Tô Tiểu Tiểu, Cảnh Dịch và đại quân của họ lặng lẽ leo lên đỉnh núi phía đông.
Trên đường đi bọn họ rất cẩn thận, đi bộ nửa canh giờ, rồi đi trọn vẹn một canh giờ, hiệu quả cũng là lập tức có hiệu quả, quân Bắc Yên thật sự không phát hiện bọn họ.
Tô Tiểu Tiểu và Cảnh Dịch nấp sau một bụi gai.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ giọng hỏi: "Cảnh Dịch, huynh có nhìn rõ không? Bọn hắn có bao nhiêu người?"
"Bên chúng ta có hai ngàn." Cảnh Dịch nhỏ giọng nói, chỉ về phía đối diện,Lãnh Tôn có ít nhất sáu ngàn."
Đây là do ông nội của anh ấy chọn cho anh ấy.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: 'Lãnh Tôn lên núi rồi à?"
Việc này cần có sự phối hợp và không một bên nào được hành động một mình, bởi vì bất kể ai di chuyển trước, ngọn núi ở phía đối diện sẽ lập tức trở nên cảnh giác.
"Chờ một chút." Cảnh Dịch nhìn chằm chằm động tĩnh của đối phương, một lúc sau hắn ta nói: "Đến rồi, bọn hắn đã động thủ."
Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng quyết định: "Chúng ta cũng động thủ!"
Quân hai bên lập tức lên đỉnh núi tấn công đại quân Bắc Yên.
Đại quân Bắc Yên mất cảnh giác, hiển nhiên lúc đầu có chút bối rối, tuy nhiên Bắc Yên vốn đã chịu hai thất bại nên không coi phớt lờ như trước, những người được bố trí ở đây đều là tinh nhuệ.
Bọn hắn nhanh chóng điều chỉnh, nghênh đón đợt công kích của Đại Chu.
Tô Tiểu Tiểu luôn tuân theo chiến lược là bắt lính trước bắt vua sau, chuyên dùng những đòn sát thương mạnh, điều này không chỉ đòi hỏi kỹ năng võ công cực cao để có thể điều khiển kiếm mà còn đòi hỏi phải có kỹ năng quan sát cực mạnh.
Trong lúc nàng chiến đấu thì Cảnh Dịch là đôi mắt của nàng, khi nàng đi quan sát tình hình thì Cảnh Dịch là vũ khí của nàng.
"Tìm thấy rồi! Ở đó!"
Tô Tiểu Tiểu giãm lên chuôi đao trên mặt đất, trường đao bay lên, Tô Tiểu Tiểu nhón chân, phi cả người lên, xoay người, dùng mu bàn chân đá vào chuôi đao, đá trường đao vào tim của tướng lĩnh của Bắc Yên!
Hắn ta vừa ngã xuống, binh lính Bắc Yên bốn phía sợ hãi kêu lên: "Lục tướng quan一一"
Tinh thần của lính Bắc Yên vốn đã kiệt sức giờ lại giảm đi một nửa.
Lý Đạt cười lớn: "Các huynh đệ! Tướng quân của bọn han đã bị lão đại giết chết! Giết hết! Giết sạch bọn hắn!"
Lý Đạt không chỉ có võ công xuất chúng mà chất giọng cũng xuất chúng không kém.
Một tên lính Bắc Yên cầm đao bổ về phía Lý Đạt!
Tô Tiểu Tiểu dùng một cước đạp bay tên lính đang đánh lén hắn ta.
"Mẹ kiếp!" Lý Đạt giật mình xoay người lại, lập tức tiến lên bổ một đao!
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục tấn công.
Quân Xích Ảnh nhanh chóng chiếm được đỉnh núi phía đông, lúc này, quân của Tần Thương Lan cũng đã đến, hai bên giao chiến ác liệt với quân Bắc Yên bên dưới.
Tô Tiểu Tiểu tra Thiên Nguyên kiếm vào bao, lấy cây cung vàng sau lưng: "Cung tiễn thủ, chuẩn bị!"
Cả một hàng cung tiễn thủ tiến đến phía sau nàng và giương cung lên.
Tô Tiểu Tiểu nhắm vào đỉnh núi đối diện.
"Bắn tên!"
Vòng tên đầu tiên bắn về quân Bắc Yên ở phía đối diện như sao băng.
Một tên tướng sĩ Đại Chu ngã xuống đất, khi sắp bị một tên lính Bắc Yên cắt cổ thì đột nhiên một mũi tên xuyên qua thái dương của tên lính Bắc Yên.
Tin gan tướng sĩ Đại Chu run lên!
Binh lính Bắc Yên lần lượt ngã xuống, tướng sĩ Đại Chu cùng nhìn về sườn núi đối diện, các cung thủ của quân Xích Ảnh lần lượt bắn không chệch mũi tên nào.
Các cung tiễn thủ mà Tô Tiểu Tiểu chọn đều là dưới trướng của Vệ Tư, khi bị Lãnh gia xa lánh mới không thể không rời đi.
Về mặt bắn cung, họ không hề thua kém doanh thần cung của nhà Lãnh gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận