Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 612: Đình Ca Bá Khí 1

Chương 612: Đình Ca Bá Khí 1Chương 612: Đình Ca Bá Khí 1
Ông ấy cũng có thể dạy!
Lão Hầu gia hỏi: "Be hạ đồng ý rồi sao?"
Tần Thương Lan nói: "Bệ hạ không đồng ý."
Không phải, ngươi nói nửa ngày trời rốt cuộc là nói cái gì?
Lão Hầu gia bắt đầu gấp rồi: "Rốt cuộc bệ hạ đã quyết định như thế nào?"
Tần Thương Lan thở dài: "Be hạ nói, ta từng này tuổi rồi, cũng không biết có thể dạy Thừa Nhi được bao nhiêu năm nữa, ta nói ta mất, còn có ngươi, ngươi mất còn có Tô Uyên, nhưng chung quy không ai có thể dạy cho Thừa Nhi hiểu được. Be hạ nói, năng lực của mấy người các ngươi trãm không có nghi ngờ, chỉ là tram không thể xác định Tô Thừa có phải là nhân tài có thể dạy dỗ được hay không?”
Lão Hầu gia không vui ý: "Tại sao lại không phải chứ? Thừa Nhi lúc nhỏ rất thông minh đấy!"
Tần Thương Lan liền nói: "Ta cũng nói với bệ hạ như vậy. Cuối cùng, bệ hạ đồng ý cho ta thời gian một tháng, nếu một tháng sau, Thừa Nhi có thể thắng được Tần Giang, liền tin tưởng tài năng có thể đào tạo của nó, đồng ý để nó làm một hộ quốc công có thực quyền."
Lão Hầu gia nhíu mày: "Một tháng... Thừa Nhi còn chưa khôi phục trí nhớ, có tiếp nhận nhận được thân phận của bản thân hay không còn chưa nói, cho dù có thể tiếp nhận, để cho nó có thể thắng được Tần Giang trong một khoảng thời gian ngắn như thế, căn bản là chuyện không có khả năng."
Lần tỉ thí này nhìn thì tưởng đang cho Tô Thừa cơ hội, kỳ thực là đang làm công tác chuẩn bị cho Tần Giang xoay người.
Sau khi thân thế của Tần Giang truyền ra, bản thân Tần Giang chắc chắn sẽ lọt vào ánh mắt nghi ngờ của thế nhân, nhưng nếu Tần Giang có thể thắng được trưởng tử của Tần Thương Lan, dùng thực lực để chứng minh bản thân có tư cách thừa kế thực quyền hơn so với Tô Thừa, vậy thì những người nghi ngờ hắn ta cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng.
Dù sao thì không phải hoàng đế không cho trưởng tử một cơ hội.
Là trưởng tử không biết phấn đấu mà.
A Đấu không nâng đỡ nổi, cho dù có mời Chu Cát Lượng tới dạy cũng chẳng dạy ra trò trống gì.
Lão Hầu gia buồn bực: "Tại sao bệ hạ lại đột nhiên thiên vị Tân Giang như thế?"
Tần Thương Lan nhíu mày nói: "Uy Võ Hầu đêm qua vào cung gặp bệ hạ."
Uy Võ Hầu Cảnh Thịnh Minh, tổ phụ của Cảnh Dịch, ngoại công của Tiêu Trọng Hoa.
Tần Thương Lang nói tiếp: "Ta đoán, là ông ta thuyết phục bệ hạ, để cho bệ hạ tạm thời giao binh quyền vào tay Tần Giang." "Cái đồ cáo già Cảnh Thịnh Minh này!" Lão Hầu gia nắm chặt nắm đấm: "Kế tiếp ngươi có tính toán gì không? Một tháng sau, thực sự để Thừa Nhi tỉ thí cùng Tần Giang sao? Ngươi hẳn là biết, Thừa Nhi không hề có nửa phần thắng."
Lão Hầu gia căn bản không hỏi tỉ thí cái gì.
Trừ phi là tỉ thí ăn cơm, nếu không thì Tô Thừa thật sự không phải là đối thủ của Tân Giang.
Tần Thương Lan nói Tần Giang yếu, đó là khi so sánh với Tần Thương Lan, Tần Thương Lan là cấp độ cao thủ biến thái như thế nào?
Có mấy người đứng trước mặt ông ấy mà không yếu?
Quả thật, tư chất của Tần Giang không tính là thượng thừa, nhưng như thế nào cũng được tài lực của hai phủ bôi đắp hết hai mươi năm, Tô Thừa có có thiên phú tới đâu, cũng không thể trong vòng một tháng mà đuổi kịp hắn ta.
Lão Hầu gia hỏi: "Nhất định phải là Thừa Nhi sao?"
Tần Thương Lan nghĩ một lát rồi nói: "Nhị Cẩu cũng được, nó là nhi tử của Thừa Nhi, nếu như nó có thể thắng Tần Giang, bệ hạ hẳn là cũng không còn gì để nói nữa. Nhị Cẩu mới mười bốn... làm sao có thể là đối thủ của Tân Giang cho được?"
Thần sắc của lão Hầu gia bắt đầu ngưng trọng: "Lão Tần, binh quyền tuyệt đối không thể giao ra ngoài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận