Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2703: Tiểu Hổ Hố Đại Lão 1

Chương 2703: Tiểu Hổ Hố Đại Lão 1Chương 2703: Tiểu Hổ Hố Đại Lão 1
Vấn đề là, bọn họ là muốn đi tra bí mật của Hạ Hầu gia và đảo Thiên Sơn.
Vậy thì hơi tìm kim đáy bể.
Vệ Tư nói: “Phải nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.”
Vệ Đình nói: “Bám trụ Hạ Hầu Khanh là đủ rồi.”
Vệ Lục Lang vắt hết óc: “Chỉ là bám trụ Hạ Hầu Khanh như thế nào?”
Vừa dứt lời, ba tiểu đoàn tử nãi chít chít tung tăng nhảy nhót lại đây.
“Sư chăng, ngươi nhanh lên!"
Tiểu Hổ thúc giục.
Mấy người trao đổi một ánh mắt trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, đồng thời cầm chén trà trên bàn lên uống một ngụm trà.
Mười lăm phút sau, Lăng Vân bị cung chủ đưa lên xe ngựa.
Đi chung với hắn ta còn có ba tiểu nghiệt đồ theo đuôi, với Vệ Tiểu Bảo bị tiểu nghiệt đồ bắt cóc.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình, Tô Mạch ngồi trên một chiếc xe ngựa khác.
Minh Vương là khách nhân Bách Hoa Cung, tin tức này sớm đã truyền ra, không cần che dấu cái gì.
Ở cửa phủ thành chủ, hai chiếc xe ngựa bị cản lại.
Thị vệ nói: "Hôm nay chỉ có người tới lĩnh khen thưởng với chưởng môn của hắn có thể tiến vào phủ thành chủ."
Ý ngoài lời, Tô Tiểu Tiểu và Lăng Vân, bốn tiểu chỉ đều không thể đi vào.
Lăng Vân đẩy màn xe ra, nhàn nhạt nhìn hắn ta: "Ngươi muốn đi hỏi thành chủ các ngươi hay không, rồi lại đến nói."
Thị vệ bị khí tràng trong ánh mắt Lăng Vân phát ra làm kinh sợ, do dự một chút, vẫn để người đi hỏi.
Ai ngờ khi người nọ trở về, đi theo bên người lại tâm phúc của thành chủ Thường quản sự.
Thường quản sự đổ ập xuống quát lớn nói: "Ai cho ngươi ngăn xe ngựa của Vân thiếu cung chủ?"
Thị vệ ngơ ngác nói: "Là thành chủ ra lệnh, hôm nay chỉ cho phép..."
Thường quản sự chặn ngang hắn ta nói: "Về sau chỉ cần là xe ngựa của Vân thiếu cung chủ, đều cần phải cho đi!" Thive không hiểu ra sao: "... Vâng!"
Vệ Đình và Tô Mạch đến Nghị Sự Đường, trừ Sát Thủ Minh, người còn lại xếp hạng top 10 đều đến đông đủ.
Sát Thủ Minh hơn phân nửa là sẽ không tới.
"Sao giờ các ngươi mới đến? Thiếu chút nữa cho rằng các ngươi bị Sát Thủ Minh diệt khẩu."
Mở miệng chính là hiệp sĩ giang hồ bị Tô Mạch chém xuống đài một kiếm.
Cùng bị chém xuống đài còn có Nhất Chỉ Thiện.
Hai người bọn họ song song đứng mười.
Ngón tay Nhất Chỉ Thiện bọc đến giống bánh chưng, không nói một lời ngồi ở trên ghế phía cuối, rốt cuộc không có kiêu ngạo lúc trước.
"Ta tên Thanh Sơn." Hiệp sĩ giang hồ chắp tay với Tô Mạch: "Lúc trước là ta có mắt không thấy Thái Sơn, có mạo phạm, xin Minh Vương các hạ bao dung."
Tô Mạch hơi gật đầu: "Khách khí."
Vệ Đình đi tới trước mặt Thu Hàn Y, đánh giá hắn ta trên dưới một cái: "A, ngồi trên xe lăn?"
Thu Hàn Y lạnh lùng mà lườm Vệ Đình.
Vệ Đình kiêu ngạo nói: "Đừng nhìn, nhìn đệ nhất cũng không phải ngươi."
"Lại đây lấy vàng." Tô Mạch nói.
Vệ Đình thở dài: "A, một vạn lượng thật nặng, đều dọn không được!"
Thu Hàn Y tức giận đến chết khiếp!
"Chat
"Đủ rồi."
Trang chủ Tàng Kiếm Sơn Trang cũng không thay nhi tử ra mặt.
Hôm nay ông ta cũng không muốn lại đây, nhưng Tàng Kiếm Sơn Trang không kiên cường như Sát Thủ Minh.
Hơn nữa ông ta cũng có mục đích khác.
Lâu Bất Phàm sớm lấy xong vàng.
Sát Nô là đệ tử Thiên Cơ Các, hắn ta đoạt được có quyền rút ra một bộ phận của Thiên Cơ Các.
Lâu Bất Phàm không muốn vàng, binh khí cũng thuộc về Sát Nô.
Hắn ta chỉ cần bí kíp.
Lâu Bất Phàm nhìn mọi nơi, thấy không có người chú ý bên này, lại dặn dò một lần: "Nhớ kỹ lời ta và ngươi nói không?” Sát Nô nói: "Nhớ kỹ, Đông Các, Vô Tự Thiên Thư.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận