Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2120: Thật Khó Để Kiem Chế Cảm Xúc Của Mình 2

Chương 2120: Thật Khó Để Kiem Chế Cảm Xúc Của Mình 2Chương 2120: Thật Khó Để Kiem Chế Cảm Xúc Của Mình 2
Tô Huyên mặc xiêm y xong quay người nhìn thẳng vào ánh mắt trần trụi của nàng, cau mày hỏi: "Muội đang làm gì vậy?"
Tô Tiểu Tiểu không thay đổi sắc mặt nói: "Không có gì, dáng người của huynh rất đẹp.”
Tô Huyen:
Tô Tiểu Tiểu vừa thu dọn hộp sơ cứu, vừa cố ý hỏi thăm: "Mỹ nhân tuyệt vời như vậy, huynh thực sự không động tâm sao?"
Tô Huyên buộc thắt lưng lụa quanh eo, đầu ngón tay như ngọc, phát ra tia lạnh lẽo.
Hắn ta bình tĩnh trả lời: "Ừm."
Còn ừm?
Tô Tiểu Tiểu kỳ lạ sờ cằm: "Không nên như vậy, loại báu vật này, ngay cả nữ nhân như ta cũng không thể không động tâm được, người đàn ông nào có thể chịu được chứ?"
Công chúa Huệ An là nữ nhân duy nhất Tô Tiểu Tiểu từng thấy có thể cạnh tranh với Bạch Hi về mặt sắc đẹp.
Nói là báu vật trời sinh cũng không đủ.
Huống chỉ hai người bọn họ gặp nhau sớm chiều.
"Có phải huynh có nỗi khổ tâm gì hay không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Không có.'
Tô Tiểu Tiểu khoa tay múa chân nói: "Đó chính là huynh... Huynh muốn luyện thần công, vung kiếm tự cung?"
Tô Huyên: "....
Tô Tiểu Tiểu xắn tay áo lên, nắm lấy cổ tay Tô Huyên: "Ta bắt lại mạch cho huynh."
Sắc mặt Tô Huyên không chút thay đổi nhìn hành động không đúng mực của nàng.
Tô Tiểu Tiểu cẩn thận giữ mạch, buồn bực nói: "Mạch này của huynh trông không có vẻ gì là vô nhân đạo, rất bình thường."
Đủ thận khí, eo thonl
Tô Huyên thu tay lại: "Thương thế của ta cũng sắp khỏi rồi, sau này không cần thay thuốc nữa."
Tô Tiểu Tiểu: "Ai...
Tô Huyên di ra.
Tô Tiểu Tiểu đi đến chỗ công chúa Huệ An bên kia.
Công chúa Huệ An vẫn che tai nằm trong chăn. Tô Tiểu Tiểu kéo chăn của nàng ta xuống: "Đường đường là công chúa, còn sợ mất mặt sao?
"Ta..." Công chúa Huệ An nghẹn họng, ngồi dậy nói: "Ta không muốn gặp lại hắn."
Tô Tiểu Tiểu quan sát ngoài cửa: "Tốt lắm, huynh ấy vừa mới đi ra ngoài."
Công chúa Huệ An mở miệng, trong mắt hiện lên một tia thất vọng.
Tô Tiểu Tiểu thở dài.
Chuyện này trách nàng.
Sớm biết thủ lĩnh đặc vụ sẽ bắt cóc công chúa Huệ An đến Nam Cương, lúc trước nàng sẽ không nhờ hắn ta bảo vệ công chúa Huệ An.
Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu thủ lĩnh đặc vụ không 'bắt cóc' nàng ta, lúc này nàng ta đã gả đến Nam Cương, trở thành tân vương phi của Tam vương tử.
"Họa Họa." Tô Tiểu Tiểu nhẹ giọng gọi nàng ta.
"Không phải hắn đang trốn ta chứ?" Công chúa Huệ An hỏi.
Tô Tiểu Tiểu ngượng ngùng nói: "Xem như là vậy đi."
Công chúa Huệ An oan ức: "Hắn chán ghét ta như vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không đến mức là chán ghé..."
Nói thật ra, tâm của thủ lĩnh đặc vụ nàng cũng cũng không thể nhìn thấu.
Rõ ràng vừa rồi nàng bắt mạch cho hắn ta, nhưng thật ra nàng cũng đang âm thầm quan sát xem hắn ta có nói dối hay không.
Nói chung, khi người nói dối mạch sẽ đập nhanh hơn.
Nhưng mạch của thủ lĩnh đặc vụ lại cực kỳ nhẹ nhàng.
Hắn ta đúng là tâm lặng như nước, hoặc hắn ta là một nam nhân có thể kìm nén cảm xúc của mình hoàn toàn.
Những loại người này có thể thoát khỏi mọi phương pháp phát hiện nói dối.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Họa Họa, người có nên cân nhắc xem thích người khác hay không?"
Công chúa Huệ An hat cằm: "Ai nói bản công chúa thích hắn?”
Tự xưng cũng thay đổi... Tô Tiểu Tiểu đã nhìn thấu nhưng không chịu nói ra sự thật: "Vậy thì người đi cùng ta quay vê Trình gia đi."
Công chúa Huệ An: "Không được."
Nàng biết sẽ như thế này mà, con gái lớn trong nhà như quả bom nổ chậm vậy!
Nói thế nào thì thủ lĩnh đặc vụ cũng là ca ca của mình, Tô Tiểu Tiểu rất để ý đến chuyện chung thân đại sự của hắn ta, không muốn hắn ta sống cô độc quãng đời còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận