Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 779: Đình Ca Phương Pháp 1

Chương 779: Đình Ca Phương Pháp 1Chương 779: Đình Ca Phương Pháp 1
Để giữ mạng, ông phải rèn luyện bản năng nguy hiểm giống như một con thú.
Ông có thể không rõ là ai có ý đồ xấu với mình, nhưng ông có thể phát hiện ra điều đó.
Cấm vệ quân này có điều gì đó không thích hợp.
"Ha ha, đây là lý do khiến ngươi khó chịu hả?"
Tần Giang mỉa mai lại.
Tô Thừa nhướng mày, cười nói: "Thà gây khó chịu còn hơn là vô dụng. Để mà nói thì thuốc ngày hôm qua vẫn còn sót lại trong người của ngươi, chưa được đào thải ra ngoài sao? Cho nên hôm nay thậm chí còn không có sức đi săn à?”
Nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Tân Giang nhanh chóng tối sầm.
Hắn ta bị ép phải sử dụng ám khí trên sân, nhưng kết quả thay vì làm tổn thương Tô Thừa thì Tô Thừa đoạt lấy nó và khiến hắn ta bị thương.
Hắn ta đã mất hết mặt mũi khi làm trò trước mặt nhiêu người như vậy!
Có thể nói là Tần Giang ghen ghét và căm thù Tô Thừa đến đỉnh điểm, nếu không có hai cấm vệ quân bảo vệ ông thì Tần Giang đã có một trận quyết đấu sinh tử ngay tại chỗ với Tô Thừa.
Tô Thừa không để tâm tới lời nói của Tần Giang, người này căm thù ông, nhưng cũng không dễ bị chọc giận chỉ với mấy câu nói như vậy.
Điều khiến ông quan tâm hơn chính là cấm vệ quân bên cạnh Tần Giang.
Tô Thừa rút con dao găm mà con gái bảo Tô Kỳ đưa ra, cầm trong tay ngắm nghía một chút rồi cắm vào bao kiếm ở thắt lưng.
Ông tính đứng dậy và rời đi.
Nhưng vào lúc này, ở cách đó không xa có một bóng trắng lướt qua, tốc độ rất nhanh và chỉ lướt thoáng qua.
Tô Thừa quay đầu lại, nhìn thấy một cái đuôi trắng nõn chui vào trong cỏ.
Là con hồ ly đuôi trắng đói
Nói thật thì con hồ ly đuôi trắng này hoàn toàn không khớp với cái tên của nó, rõ ràng toàn thân nó màu trắng và có một chút màu đỏ ở đầu đuôi.
Tô Thừa cảm thấy rằng gọi nó là hồ ly trắng hoặc hồ ly đuôi đỏ thì sẽ thích hợp hơn.
Đây là nhiệm vụ ngày hôm nay của mình, nếu thắng thì mình sẽ có thể đánh bại được Tần Giang."
Ông quay người nhanh nhẹn lên ngựa.
Tần Giang cũng phát hiện ra con mồi, vội vàng cưỡi ngựa đuổi theo hồ ly đuôi trắng. Tần Giang có kinh nghiệm săn bắn và ông ta tự tin rằng mình có thể bắt được con hồ ly đuôi trắng trước Tô Thừa.
Nhưng mà ông ta tuyệt đối không ngờ rằng ngựa của Tô Thừa đột nhiên đâm đầu vào ngựa của ông tai
Con ngựa của ông ta sợ đến mức giơ vó trước lên và chạy sang bên cạnh!
Tần Giang nghiến răng nghiến lợi, ghìm chặt dây cương.
Mặc dù kéo lại kịp thời, nhưng lại bị Tô Thừa dẫn trước chỉ vì chậm một chút.
Tần Giang nhìn theo bóng lưng Tô Thừa cưỡi ngựa rời đi, trong mắt xuất hiện sát ý.
Nếu ông ta không nhìn nhầm thì con ngựa vừa rồi... chính là thú cưỡi của Tần Thương Lan!
Tần Thương Lanl
Ta làm con của ông ấy đã hai mươi năm rồi, nhưng ta chưa bao giờ được cưỡi ngựa của ông ấy!
Tô Thừa mới về được một tháng mà ông ấy đã giao thú cưỡi của mình cho Tô Thừal
Tại saol
Ông ta cũng là con trai của Tần Thương Lan, tại sao Tần Thương Lan lại thiên vị như vậy!
Ông ta hận!
Ông ta không chỉ hận Tô Thừa, mà ông ta còn cực kỳ hận Tần Thương Lanl
Thậm chí là ông ta còn hận Tần Thương Lan hơn!
Ông ta muốn giành được binh quyền, chà đạp Tô Thừa dưới chân, để Tần Thương Lan mở to mắt mà nhìn xem cuối cùng thì con trai ruột của ông ấy sẽ có kết cục thế nào... !
Ông ta sẽ không để cho bất kì ai trong số họ sống thoải mái cải
Trong lòng Tần Giang tức giận, thúc ngựa đi vào một con đường nhỏ và đuổi theo Tô Thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận