Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2680: Thăng Cấp Thành Công 1

Chương 2680: Thăng Cấp Thành Công 1Chương 2680: Thăng Cấp Thành Công 1
Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm: "Vậy thì có hai mươi bảy người. Làm sao chúng ta so được? Có thăng cấp trực tiếp không?”
Cung chủ nhớ lại: "Nghe con nói thì ta mới nhớ tới năm tỷ tỷ của ta tham gia tỉ võ cũng xảy ra tình huống tương tự. Khi đó, trong số hiệp khách giang hồ bị loại có một hiệp khách được thăng cấp bổ sưng vào."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Năm nay khó tuyển quá. Ba người kia đã cùng nhau rơi khỏi võ đài."
Vệ Tư nhìn Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình rồi nói: "Dù có chuyện gì xảy ra thì trận chiến ngày mai cũng phải cẩn thận. Tiểu Tiểu, cứ cố gắng hết sức. Hãy nhớ rằng, không có gì quan trọng hơn sự an toàn của các ngươi."
Vệ Lục Lang ôm cánh tay ông ấy, làm nũng không biết xấu hổ nói: "Phụ thân, còn con thì sao?”
Vệ Tư: "Đánh không chết thì đánh tới chết mới thôi."
Vệ Lục Lang :....
Mọi người vê phòng mình để nghỉ ngơi.
Tô Tiểu Tiểu nằm trong vòng tay của Vệ Đình, nhẹ nhàng hỏi: "Chàng thấy thế nào? Chuyện ngày mai liệu chàng có ổn không đó? Nếu không thì đừng cố nữa."
Vệ Đình siết chặt cánh tay ôm nàng, giữ cơ thể thanh tú của nàng ở gần mình: "Không được nói nam nhân không làm được.'
Tô Tiểu Tiểu cảm giác được cái gì đó nên thân thể nhỏ bé của nàng cứng đờ: "Vậy chàng cũng đừng làm ở đây chứ."
Vệ Đình hôn mạnh lên môi nàng đến khi nàng thở dốc thì mới lưu luyến buông ra: "Nàng thấy ổn chứ?"
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng đáp: "Ừm, vẫn ổn."
Vệ Đình lật người lại ôm nàng vào lòng, hai tay nắm lấy cổ tay nàng: "Nếu ta đứng thứ nhất thì có được thưởng không, tiểu nương tử?"
Thật hiếm khi Tô Tiểu Tiểu không xấu hổ.
Nàng chớp mắt và thì thâm điều gì đó vào tai hắn.
Hơi thở của Vệ Đình rối loạn, hắn khàn giọng nói: "Đây là nàng nói đấy nhé, đừng nuốt lời đấy!"
Tô Tiểu Tiểu giả vờ bình tĩnh nén xấu hổ và gật đầu.
Ngày hôm sau, mọi người đến đài quan sát sớm.
Quy tắc của vòng thi đấu thứ hai đã được đưa ra, không phải là thêm một đợt thăng hạng khác, cũng không phải là chọn một trong số các hiệp khách giang hồ để bù vào số lượng.
Một đội ba người, người còn lại cuối cùng sẽ thăng cấp.
Chuyện này càng tăng thêm mong đợi của những người xem cuộc tranh tài.
Hội đồng Trưởng lão biết rất rõ họ muốn xem điều gì. Đấu tay ba rất thú vị!
Cá cược, cá cược, cá cược hết mình!
"Điều ta muốn xem nhất là cuộc đấu tay ba giữa truyền nhân Kim gia, Đoan Mộc Vân và kiếm sĩ ngày hôm qua."
"Không, ta muốn tách họ ra để chúng ta có thể có ba trận đấu tay đôi tuyệt vời."
"Ngươi vẫn chưa tìm ra tên của kiếm sĩ đó là gì à?"
"Hình như hắn tên là Minh Vương."
Minh Vương là danh hiệu giang hồ, vừa do người khác gọi vừa do chính hắn ta chọn, giống như Hắc Bạch Hoàng Hà của Vu Sơn phái và Hồng Liên Thánh Nữ của Liên Hoa giáo.
Không ai quan tâm đến danh hiệu Minh Vương đến từ đâu, họ chỉ cảm thấy rằng Minh Vương xứng đáng với danh hiệu này chỉ vì đòn kiếm đỉnh cao của hắn ta đêm qua.
Trên đài quan sát của Sát Thủ Minh, U Minh khinh thường chế nhạo: "Hi Minh Vương, ngươi đừng đánh giá quá cao năng lực của mình."
Tên hắn ta là U Minh còn người đó tên là Minh Vương. Chẳng phải rõ ràng là hắn ta đang chiếm ưu thế sao?"
U Minh bình tĩnh nhìn Tô Mạch đang bị người xem cuồng nhiệt vây quanh, chậm rãi nói: "Tốt nhất ngươi nên kiên trì lâu một chút, đừng để bị loại ở vòng này."
Ánh mắt Kỳ Diệu rơi vào trên mặt Tô Mạch: "Là hắn ta..."
Bốn đệ tử của Sát Thủ Minh là sư huynh Kỳ Diệu, nhịi sư huynh U Minh, tam sư huynh Trần Vũ và tứ sư huynh Mẫn Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận