Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 748: Khôi Phục Ký Ức 2

Chương 748: Khôi Phục Ký Ức 2Chương 748: Khôi Phục Ký Ức 2
Nữ tử cầm lấy chổi lông gà xông ra: "Hôm nay lão nương đánh nát mông con!"
Cơ thể tiểu đậu đỉnh tiểu run lên: "Được rời, tức giận một chút"...
Hình ảnh vừa chuyển, phía chân trời âm u, không còn là đình viện ấm áp náo nhiệt kia.
Trên đường núi, bọn họ gặp đuổi giết, cậu bé bị nữ tử đẩy xuống ao hồ lạnh băng.
Trường kiếm lạnh lẽo chợt lóe đâm xuyên qua thân thể nữ tử.
Nương —
Cậu bé thống khổ mà lại tuyệt vọng rơi vào đáy hồ.
WA —"
Đầu Tô Thừa đau muốn nứt ra, che lại đầu ngã xuống mặt đất.
Sắc mặt Tô Mạch biến đổi: "Thúc phụ... Thúc phụ... Thúc phụ!"
"Ngươi nói cái gì? Tô Thừa ngất xỉu?"
Tần Giang mới từ trong phòng Tần Vân ra, đã nghe được hạ nhân bẩm báo.
Hạ nhân nói: "Vâng, thuộc hạ tận mắt nhìn thấy."
"Tại sao lại như vậy?" Tần Giang thì thào.
Lúc Tô Thừa đi còn sinh long hoạt hổ, không phải là Tô Mạch đánh ngất Tô Thừa chứ.
Tần Giang hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ngất xỉu ở nơi nào?"
Hạ nhân lắc đầu: "Thuộc hạ không biết, thuộc hạ chỉ là từ xa nhìn thấy người kia vào sân thái phu nhân, khi ra cũng đã ngất, biểu thiếu gia cõng người ra phủ."
Tô Mạch và ông ta đi với nhau, hẳn là sẽ không để ông ta gặp bất trắc, sân của Tô Hoa Âm, chính mình cũng đi vào, cũng không có bất kì chỗ nguy hiểm gì.
Cho nên... Vì sao Tô Thừa lại ngất?
Chẳng lẽ ——
Tần Giang kết hợp xưng hô của Tô Thừa với Tô Mạch, đáy lòng có một suy đoán lớn mật.
Tô Thừa không biết thân thế của mình, không phải bởi vì Tân Thương Lan bọn họ không muốn nói cho Tô Thừa, là bởi vì Tô Thừa không thể chấp nhận cái chết của Tô Hoa Âm.
Tô Thừa chịu không nổi kích thích này.
"Ha, ha hai"
“Trời cũng giúp ta! Trời cũng giúp tal
Ông ta chỉ cần lấy thân thế đi kích thích Tô Thừa, còn không đẩy ngã được Tô Thừa sao? Tần Thương Lan, quản ngươi và Tô Sóc tài bồi Tô Thừa như thế nào, ta tìm được tử huyệt của Tô Thừa rồi!
Ba ngày sau tỷ thí, ta thắng định rồi!
Binh quyền là của tal
Tô Mạch mang Tô Thừa về y quán.
Tô Tiểu Tiểu mới vừa làm xong một hồi khâu lại cuối cùng, người bị thương này không nghiêm trọng, có thể trở vê, năm ngày sau lại cắt chỉ là được.
Tiểu Vi Tử đưa người lên xe ngựa.
Tô Mạch mang Tô Thừa đi sương phòng lầu hai.
Lầu một, lầu hai đều là phòng bệnh chuẩn bị cho người bệnh, nhưng lầu một đã ở đầy.
Tô Tiểu Tiểu lên lâu đi bắt mạch cho Tô Thừa.
Thời gian chờ đợi mạch tượng, Tô Mạch nói chuyện Tô Thừa vào nhầm chỗ của cô tổ mẫu này: "... Han là xúc cảnh sinh tình, nhớ lại chuyện lúc trước."
Tô Tiểu Tiểu nhét cánh tay phụ thân lại trong chăn: "Nhìn từ mạch tượng cũng không lo ngại, ngủ một giấc, tỉnh lại thì tốt rồi."
Tô Mạch yên lòng: "Bên này bận xong rồi sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không sai biệt lắm."
Tô Mạch hỏi: "Có cần đưa ngươi trở lại hẻm Lê Hoa không?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không được, đêm nay ta nghỉ ở y quán, ngươi cũng bận cả đêm, trở về sớm chút đi.'
Tô Mạch gật đầu.
Ra y quán, Tô Mạch nhìn phía trời cao u ám, hỏi: 'Lão ngũ đến chỗ nào rồi?"
Ám vệ đảm đương xa phu nói: "Hồi đại công tử, đã đến Thanh Thành."
Tô Mạch nhàn nhạt nói: "Bồ câu đưa thư cho người chúng ta ở Thanh Thành, để lão ngũ cần phải đuổi tới ở trong vòng ba ngày—"
Ám vệ nói: "Đại công tử, ngài là muốn —"
Vẻ mặt của Tô Mạch ngưng trọng: "Đêm nay... Nhất định Tần Giang là phát hiện cái gì đó, vạn nhất ông ta lấy nhược điểm của thúc phụ đối phó với thúc phụ, thúc phụ cũng chỉ có thể thua.
Ám vệ gãi đầu: "Chỉ là... Thật sự muốn để ngũ công tử làm con thừa tự của Hộ Quốc Công sao? Làm như vậy có thể khiến ngũ công tử thương tâm hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận