Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2457: Công Lược Quỷ Bà Bà 2

Chương 2457: Công Lược Quỷ Bà Bà 2Chương 2457: Công Lược Quỷ Bà Bà 2
Thành chủ nói: "Người trong Bách Hoa cung không phải là người nham hiểm xảo quyệt, bọn họ sẽ không hành động như vậy, nếu có nguy hiểm gì, ta sẽ bảo vệ nàng."
Như phu nhân rúc vào trong ngực hắn, nhẹ giọng nói: "Với câu này, ta liền yên tâm rồi."
Sau khi thành chủ rời đi, Thái Liên bưng thêm một bát canh bổ khác đi vào, lẩm bẩm bất mãn: "Phu nhân, thành chủ thật sự có cảm tình với Bách Hoa Cung. Hắn đã quên cung chủ Vân Tịch đầu độc người năm đó rồi sao? Theo nô tỳ thấy, mỗi người ở Bách Hoa Cung đều ác độc. Tiểu công tử còn chưa ra đời, bọn họ đã không thể ngôi yên. Nếu hắn thật sự được sinh ra, bọn họ sẽ ăn thịt người và tiểu công tử luôn ư?”"
Như phu nhân vuốt ve bụng hơi nhô cao của mình. Có vẻ mặt bình tĩnh nói: "Thành chủ không phải nói sẽ bảo vệ mẫu tử chúng ta sao?"
Thái Liên tức giận nói: "Nhưng người đã động thai luôn rồi, mà thành chủ lại không hề nói đến việc đi tìm công lý cho người, chỉ là một người đã chết, đáng làm hắn thương nhớ nhiều năm như vậy sao?"
Như phu nhân lạnh lùng nhìn nàng ta rồi cảnh cáo: "Ngươi không muốn sống nữa sao?"
Thái Liên ham hực ngậm miệng lại.
Nhiếp gia.
Tiêu Như Yên đưa Tô Tiểu Tiểu đến nhà Nhiếp Kim Phụng.
Tiêu Như Yên đi vào trước, cười nói: "Nương, Tần Tô tới gặp người."
Nhiếp Kim Phụng ngừng pha thuốc, lạnh lùng nhìn nàng ta.
Tiêu Như Yên ngồi xuống bên cạnh bà ta, ôm cánh tay bà ta, cười nói: "Nương, Tân Tô mang tới một ít thứ tốt, nhất định nương sẽ thích."
Nhiếp Kim Phụng không chút do dự cự tuyệt: "Ta không cần."
"Nương, người có thể nhìn trước khi nói. Được rồi, Tần Tô, nhanh vào đi!"
Tiêu Như Yên chủ động gọi người vào.
Nhiếp Kim Phụng lạnh lùng nhìn nàng ta.
Nàng ta ngay lập tức rụt cổ lại nói: "Con đi tìm Tiểu Trúc!"
Tiêu Như Yên vội vàng bỏ chạy.
Nàng chỉ có thể giúp được bấy nhiêu, dù sao bà bà cũng rất yêu thương nàng, có một số việc nhất định phải có mức độ thôi.
Tô Tiểu Tiểu ôm hộp gấm trong tay đi vào, cúi đầu hành lễ của người nhỏ tuổi hơn: "Bà bà."
Nhiếp Kim Phụng không lập tức đuổi Tô Tiểu Tiểu ra ngoài, đây chính là sự nể mặt cực lớn đối với con dâu mình. Nhiếp Kim Phụng không có thói quen ngồi dưới đất, trong phòng bà ta có bàn, ghế và ghế dài.
Tô Tiểu Tiểu đặt hộp gấm lên bàn rồi mở nắp ra.
Nhiếp Kim Phụng không ngờ đó lại là trứng phượng hoàng.
Trứng phượng hoàng là món ăn yêu thích của Nhiếp Tiểu Trúc.
Nhưng chim phượng hoàng không thích đẻ trứng, số lượng cũng rất ít, Nhiếp Kim Phụng một tháng chỉ có thể có được ba, năm quả trứng, có khi một chút cũng không có.
Tô Tiểu Tiểu ra tay là đưa được hai mươi cái, có thể nói là khá là hào phóng.
Nhiếp Kim Phụng lãnh đạm nói: "Cho ta vật quý giá như vậy, ngươi muốn cái gì ở ta ?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đúng vậy, ta muốn thỉnh bà bà lộ mặt chữa trị cho ca ca của ta. Huynh ấy trúng tâm dẫn, tu luyện bí thuật la sát."
Nhiếp Kim Phụng: "Ngọc Diện La Sát?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Quả nhiên, ta không giấu được bà bà chuyện gì."
Nhiếp Kim Phụng nhàn nhạt nói: "Lấy trứng phượng hoàng về đi, ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi."
Không phải chứ? Còn có thể từ chối sự cám dỗ lớn như vậy ư?
May mắn thay, nàng có một kế hoạch dự phòng.
Tô Tiểu Tiểu lấy ra chiếc hộp gấm nhỏ thứ hai từ trong ống tay áo rộng, mở ra đưa cho Nhiếp Kim Phụng.
Nếu trứng phượng hoàng chỉ dùng để làm thức ăn thì thứ tiếp theo chính là báu vật mà mọi thây thuốc đều mơ ước.
Quả nhiên, lân này Nhiếp Kim Phụng có hơi kinh ngạc: "Hoa Hòa Tang? Vân Sương cho ngươi tất cả vật cấm trong Bách Hoa Cung à? Hay là hai cây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận