Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 111: Gay 2

Chuong 111: Gay 2Chuong 111: Gay 2
Tô Cẩm Nương thê thốt phủ nhận: "Ta không kéo nương ta đi!"
Tô Tiểu Tiểu cạn lời nhìn trời: 'Miệng mọc ở trên người của ngươi, ngươi thích nói như thế nào thì nói như thế."
Tô Cẩm Nương mặt đầy thất vọng: "Tô Đại Nha, từ nhỏ đến lớn ngươi vẫn luôn ghen ghét ta, nơi chốn đối nghịch với ta, ta không so đo với ngươi, chỉ là ta trăm triệu không nghĩ tới, ngươi lại sẽ dùng loại thủ đoạn này tới trả thù tat"
Tô Tiểu Tiểu buồn bực nhìn nàng ta: "Không phải, Tô Cẩm Nương, hôm nay ngươi là chuyện như thế nào?"
Tô Cẩm Nương rũ đôi mắt xuống: "Thôi, thị phi công đạo tự tại nhân tâm. Ngươi đã làm cái gì chính trong lòng ngươi rõ ràng, ta nói rồi, hy vọng về sau ngươi không cần lại tiếp tục làm việc ngốc!"
Dứt lời, nàng ta xoay người, không mang theo bất luận lưu luyến gì rời đi.
Một trận gió lạnh thổi qua, truyền đến mùi phấn nhàn nhạt trên người nàng ta.
Ước chừng đi được ba bước, nàng ta lại quay đầu, trên dưới đánh giá Tô Tiểu Tiểu.
"Còn có, về sau không cần lại học ta mặc y phục."
Nói xong, lúc này là thật sự rời đi.
Tô Cẩm Nương có bệnh dil
Làm trò trước mặt Vệ Đình trách nàng?
"Không thể hiểu được!"
Tô Tiểu Tiểu vỗ vỗ tuyết trên người, vừa nâng mắt, thấy Vệ Đình không hề chớp mắt nhìn mình.
Nàng đúng lý hợp tình nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Không phải mấy bộ xiêm y sao? Nàng ta mặc được? Ta không mặc được?”
"Ngươi hình như gầy đi." Vệ Đình nói.
Tô Tiểu Tiểu ngẩn ra: "Hả?"
Vệ Đình chỉ chỉ cổ tay áo của nàng: "Lúc trước nơi này là chặt, khi ngươi đổi thuốc cho ta, còn thít chặt ra vết đỏ."
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Ngươi quan sát ta cẩn thận như vậy?”
Vệ Đình châm chọc nói: "Ta là cảnh giác ngươi giấu ám khít"
Nữ nhân bị khen gầy tâm tình là tuyệt đối có thể tung bay, Vệ Đình dỗi nàng hai câu nàng cũng không để bụng.
Tô Tiểu Tiểu cúi đầu sờ bụng của mình: "Ngươi vừa nói như vậy, ta hình như cảm giác xiêm y không chật nữa. Vệ Đình, ta thật sự gầy!"
Nàng ngước mắt nhìn hắn, đôi mắt sáng lấp lánh, đáy mắt hiện lên ý cười vui sướng phát ra từ nội tâm.
Vệ Đình dời tâm mắt đi, lạnh nhạt nói: "So với lúc trước chỉ gây một chút mà thôi, cũng vẫn là
Tô Tiểu Tiểu hung dữ nói: "Nghen hai chữ cuối cùng về cho ta!"
"Vừa rồi con mới đi đâu?"
Nhà họ Tô, Phương thị mới từ phòng riêng ra, gặp phải Tô Cẩm Nương đang đóng cổng.
Tô Cẩm Nương chỉ bồn gỗ trong tay: "Đổ nước."
"Con bôi phấn son sao?" Phương thị ngửi thấy mùi thơm trên người nữ nhi.
Tô Cẩm Nương cúi mặt xuống nói: "Không có, lạnh tai, con bôi chút kem bảo vệ da."
Phương thị ừ một tiếng, lại nói: "Hình như vừa rồi ta nghe thấy con đang nói chuyện với ai."
Tô Cẩm Nương nói: "Đụng phải Tô Đại Nha, nói vài câu."
Phương thị không vui nói: "Ngươi và nàng nói cái gì? Tối nay nàng ta còn vu hãm con đấy."
Tô Cẩm Nương không nói chuyện.
Phương thị thâm nghĩ: "Rốt cuộc là ga cho người nào? Ta thấy Tô Bàn Nha này không giống lúc trước, đầu óc đều nhanh nhạy hơn, con xem tối nay nàng và Vạn thị nói những lời đó, nửa điểm cũng không ngu ngốc miệng lưỡi vụng về... Nghe nói nàng còn đi trấn trên làm buôn bán."
Tô Cẩm Nương thấp giọng nói: "Nàng có thể làm buôn bán gì, nương đừng nghe gió chính là mưa.
Phương thị nói: "Thật sự, có người thấy buổi sáng nàng và Nhị Cẩu Tử đi trấn trên, giữa trưa lại bao lớn bao nhỏ trở vê, con nói nếu nàng không phải kiếm tiền, thì lấy bạc đâu mua những gạo thóc và thịt đó? Hơn nữa gần đây bọn họ cũng không vào trong thôn lừa tiền."
Tô Cẩm Nương dựa bồn gỗ vào ven tường: "Không phải còn có Hà gia trả lại lễ hỏi sao? Những bạc đó đủ bọn họ tiêu xài một thời gian, chờ tiêu xài hết rồi, lại sẽ giống như trước lừa tiền khắp nơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận