Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 578: Hen Ho 2

Chuong 578: Hen Ho 2Chuong 578: Hen Ho 2
Tô Tiểu Tiểu tỏ ra cảnh giác: "Ngươi nghe ai nói vậy?"
Tô Mạch chần chừ một chút, cuối cùng vẫn thành thật nói: "Tô Ngọc Nương đã gửi thư tới."
Tô Tiểu Tiểu trợn mắt: "Ngọc Nương viết thư cho ngươi?"
Sự tiến triển thần kỳ này là gì đây?
Tô Mạch mở ngăn kéo phía dưới gâm bàn, lấy ra mấy bức thư: "Những bức thư này là gửi cho ngươi, lá cuối cùng là gửi cho ta, ngươi cũng có thể đọc."
Ta cũng có thể đọc, này là có ý gì?
Điểm chính là ở đây à?
Tô Tiểu Tiểu khoanh tay, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Hai người cấu kết với nhau lúc nào vậy? Khai báo thành thật đi!"
Tô Mạch nghẹn họng.
Đúng là lời nói giống như hổ báo...
Trước khi Tô Mạch rời đi, hắn ta đã lặng lẽ mang theo Tô lão gia tử và Tô Đại Lang. Đồng thời hắn ta cũng tìm tới Tô Ngọc Nương và để lại phương thức liên lạc của mình.
Nếu Tô Ngọc Nương nhớ ra hoặc có được manh mối gì liên quan đến vụ việc năm đó, thì nhất định phải viết thư cho hắn ta biết.
Đồng thời, nếu nàng ấy muốn liên lạc với biểu tỷ của hắn ta thì cũng có thể viết thư đến nhà.
Chỉ vậy thôi.
Thư của Tô Ngọc Nương chủ yếu là viết cho Tô Tiểu Tiểu, còn cho Tô Mạch chỉ là thuận tiện mà thôi. Nàng ấy lo lắng rằng khi Tô Tiểu Tiểu đến kinh thành sẽ bị bắt nạt. Trong thư nàng ấy đã nói với Tô Mạch rằng họ chỉ là đôi phu phụ giả mạo. Nếu Vệ Đình đối xử tệ với Tô Đại Nha, hãy nhớ tìm cho nàng một người đẹp trai hơn.
Nha đầu kia là một hoa si, chỉ thích những nam nhân đẹp trai.
Trong thư có một ít lỗi chính tả, nhưng đối với Tô Ngọc Nương mà nói, đây đã là tiến bộ lớn rồi.
Thư của Tô Ngọc Nương viết cho Tô Tiểu Tiểu thì hoành tráng hơn nhiều.
Viết rất nhiêu lời, cũng không hề nghĩ tới nét chữ của mình xấu, nói từng chuyện từ trong thôn cho đến thị trấn, từ lão Tô gia đến Cẩm Ký.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô Mạch: "Hóa ra, Tô lão gia đã bị ngươi đưa đến kinh thành."
Lão Tô gia trở thành chuột lang, bị người dân trong thôn mắng mỏ ba lần một ngày. Tất cả đất đai ban đầu được phân chia cho họ đều bị Quách Lý Chính lấy lại.
"Cái bản vẽ mà ngươi để lại lần trước, Lưu Bình đã thuê vài thợ thủ công để làm ra, dùng nó cày ruộng nhanh hơn rất nhiều."
"Niếp Niếp đã được hai tháng tuổi rồi, một ngày nọ ta đã nghe thấy nó gọi nàng ấy là mẹ."
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười, đứa bé mới hai tháng tuổi sao có thể gọi mẹ' cơ chứ? Tô Ngọc Nương đúng là thích thổi phồng sự việc nha.
"Nói cho ngươi một tin tốt. Cẩm Ký không thể tiếp tục hoạt động nữa. Ta đã thừa nước đục thả câu mà mua lại nó."
Chà, Tô Ngọc Nương học thành ngữ rất tốt nha.
"Lúc ta đang viết thư cho ngươi, Đại Hắc của ngươi ở bên cạnh cứ kêu lớn không ngừng, ta nghỉ ngời là nó đang mắng ngươi nên quyết định buổi tối thưởng cho nó hai củ cà rốt."
"Đại Hắc chính là con lừa."
Còn đặt tên cho con lừa nữa.
Thư của Tô Ngọc Nương không có văn vẻ gì trang trọng, tất cả đều là từ ngữ đơn giản, Tô Tiểu Tiểu dễ dàng tưởng tượng ra được dáng vẻ đắc ý của vị tiểu phú bà nào đó.
"Tiểu Ngô tỷ và Lưu Bình bảo ta hỏi thăm ngươi. Tiểu Triệu tỷ và Tiểu Dũng cũng hỏi thăm ngươi. Tôn chưởng quây cũng thế... Tên quá nhiều, ta lười viết quá, ta nghĩ cũng không cần phải trả lời bọn họ đâu."
Vậy có nghĩa là ta phải viết thư hồi âm rồi.
Tiểu Ngô Thị đã trở thành đầu bếp, làm những việc mà nhiều nữ nhân cả đời cũng không dám làm, còn thu nhận thêm ba đồ đệ.
Nhưng những đồ đệ nào không thông minh bằng nàng ấy.
Tiểu Ngô Thị muốn viết thư cho Tô Tiểu Tiểu để nói những điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận