Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1590: Dai Hinh Quay Ngua 1

Chuong 1590: Dai Hinh Quay Ngua 1Chuong 1590: Dai Hinh Quay Ngua 1
Vệ lão thái quân và vài vị tôn tức ngồi trên xe ngựa.
Vệ lão thái quân nhìn thấy thị vệ thủ vệ lộ ra vẻ kính sợ, loại thần sắc này bà ấy đã chưa từng thấy nhiều năm.
Bà ấy thở dài cười: "Đây mới là bộ dáng Vệ gia nên có."
Vệ gia sống lại, không còn là Vệ gia tử khí âm trầm kia.
Tô Tiểu Tiểu ngồi ở bên người bà ấy, hỏi: "Tổ mẫu, có phải rất vui vẻ, nở mày nở mặt hay không?”
Vẻ mặt Vệ lão thái quân hưởng thụ mà hừ một tiếng: "Nếu ngươi là cho ta thêm nữa tiểu chắt trai ta càng vui vẻ hơn."
Tô Tiểu Tiểu: Có phải cự li của ngài hơi lớn hay không?
"Cái này cho ngươi." Vệ lão thái quân lấy ra một túi tiền từ trong tay áo rộng đưa cho Tô Tiểu Tiểu.
"Đây là cái gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Vệ lão thái quân nói: "Ta đi trong miếu cầu bùa Tống Tử Quan Âm cho ngươi, nhanh mang lên, trong vòng một tháng tất có tin vui!"
Không khoa trương như vậy chứ...
Vệ lão thái quân nói chuyện say sưa: "Ngay cả tên của tiểu chắt trai ta đều nghĩ kỹ rồi, nếu là có trái ớt, vậy gọi Tiểu Bảo."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Nếu là nữ oa thì sao?"
Vệ lão thái quân nói: "Cũng gọi Tiểu Bảo."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Thấy vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu do dự, Vệ lão thái quân thúc giục nói: "Nhanh mang lên, tốn một trăm lượng bạc của ta đấy."
Tô Tiểu Tiểu: Người xác định không phải bị người lừa sao?
"Mau mau mau! Mang lên mang lên!" Vệ lão thái quân thật sự là gấp không chờ nổi.
Tô Tiểu Tiểu mang bùa bình an lên, dù sao đeo cũng sẽ không có tiểu bảo bảo, hiện giờ nàng và Vệ Đình một người vội vàng làm hòa thượng, một người vội vàng làm ni cô, nhưng tối
Vệ Đình hạ triều trở về, liếc mắt một cái thấy tơ hồng trên cổ nàng.
Hắn biết ban đầu nàng là mang một ngọc bội phỉ thúy, ve sau đưa cho Tô Nhị Cẩu.
Khi một người để ý một người khác, sẽ rất dễ dàng phát hiện trên người nàng khác nhau ở điểm nào. Đợi cho hắn đến gân, phát hiện dây tơ hồng kia như hơi quen mắt, hắn du6i đầu ngón tay thon dài như ngọc ra, móc tơ hồng ra.
Khi thấy bùa treo trên Tống Tử Quan Âm, đáy mắt hắn hiện lên một tia ý vị sâu xa: "Nàng lại cái này muốn?"
Tô Tiểu Tiểu thấy hắn biết, cầm lại bùa Tống Tử Quan Âm từ trong tay hắn: "Ta muốn cái gì? Là tổ mẫu chol"
Vệ Đình ý vị thâm trường mà nhìn nàng: "Đây rõ ràng là tổ mẫu cầu cho nhị ca và nhị tẩu, còn đặc biệt mời đại sư khai quang, muốn cho nhị ca và nhị tẩu cho Hi Nguyệt thêm một đệ đệ."
Tổ mẫu không phải nói như vậy...
Xong rồi, gia hỏa này lại muốn mượn đề tài.
Tô Tiểu Tiểu mới vừa chợt lóe ý niệm, quả nhiên thấy Vệ Đình ngồi xuống trên ghế ở đối diện nàng, vẻ mặt không kem chế được và cao lãnh:
"Nhìn không ra đấy Tô Tiểu Tiểu, ngay cả cái này nàng cũng đoạt, muốn hoài cốt nhục của ta như vậy?”
Hắn ngẫu nhiên gọi Tô Đại Nha và Tần Tiểu Tiểu đan xen, nàng nói thích hắn gọi như vậy, hắn đã gọi, chẳng qua hắn bình thường rất ít gọi tên của nàng, trừ phi là gặp phải chuyện vô cùng quan trọng.
Rất hiển nhiên ở trong mắt hắn, Tô Tiểu Tiểu muốn sinh hài tử cho hắn.
Tô Tiểu Tiểu giải thích: "Thật sự là tổ mẫu cho ta."
Vệ Đình ha hả nói: "Còn lấy tổ mẫu làm cái cớ, nàng không chủ động tìm tổ mẫu muốn, tổ mẫu sẽ đưa đồ vật của nhị ca, nhị tau cho nàng?”
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Chàng đi hỏi tổ mẫu!"
Vệ Đình hừ lạnh nói: "Đương nhiên tổ mẫu sẽ không vạch trần nàng."
Thật là đầy miệng nói không rõ, Tô Tiểu Tiểu siết chặt nắm tay béo.
Nhưng vào lúc này, Hạnh Nhi đi vào cửa: "Tiểu thư, người trong cung tới, mời người vào cung một chuyến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận