Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1022: Một Nhà Diễn Trò 1

Chương 1022: Một Nhà Diễn Trò 1Chương 1022: Một Nhà Diễn Trò 1
Quách thừa tướng và Quách đại nhân đều thật sự bận, Quách Linh Tê cũng phải đi học, ai có thể ngày ngày ở trước giường canh hắn ta? Về phân Quách lão phu nhân và Quách phu nhân, một người là lớn tuổi, một người là bệnh tật ốm yếu, đều đợi ở sân bản thân.
Hạ nhân càng không có can đảm nghi ngờ chủ nhân.
"Vậy ngươi ở Quách gia nhiều ngày như vậy, có phát hiện gì không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Nàng rất muốn biết, nội quỷ hại Vệ gia kia, đến tột cùng là Quách Hoàn, hay là toàn bộ Quách gia.
Tô Ly nghẹn họng: "Ta... cả ngày ta nằm ở trên giường, nào có thể đi điều tra? Chỉ là, ta cũng không phải hoàn toàn không thu hoạch! Ta phát hiện một chuyện rất kỳ quái."
Tô Tiểu Tiểu: "Chuyện gì?"
Tô Ly: "Quách Hoàn hắn ta... Quan hệ với Quách gia hơi vi diệu."
Tô Tiểu Tiểu có hứng thú: "Nói như thế nào?"
Tô Ly phân tích nói: "Ngươi xem, nhà của chúng ta nhiều huynh đệ như vậy, thường xuyên ồn ào nhốn nháo, nương và tổ mẫu ta không có lúc nào là lỗ tai thanh tịnh. Đệ đệ muội muội của Quách Hoàn cũng không ít, một người là Linh Tê quận chúa, một người là thứ đệ, nhị phòng khác cũng có mấy đường muội và đường đệ. Chính là Quách gia thật an tĩnh, thật giống như..."
Tô Tiểu Tiểu thay hắn ta nói: "Giống như giữa lẫn nhau không có gì lui tới."
Tô Ly vội nói: "Đúng! Trừ Linh Tê quận chúa luôn là chạy đến chỗ ta. Ngươi đoán ta tới Quách gia nhiều ngày như vậy, thấy thừa tướng tổng cộng mấy lần?"
Tô Tiểu Tiểu đoán: "Ba lần?"
Tô Ly vươn ngón tay ra: "Hai lần! Một lần là ông ta đón ta từ Đại Lý Tự trở về, lần hai là tối hôm qua, ông ta lại đây nói về việc hôn nhân của ta và Trịnh gia, nói... Lần này cần phải thành thân! Không cần cả ngày mơ ước đồ vật không thuộc về mình!"
"Đồ vật không thuộc vê mình..." Tô Tiểu Tiểu như suy tư gì đó.
Tô Ly nhíu mày nói: "Ta cảm giác, quan hệ của Quách Hoàn và Quách thừa tướng cũng không tốt như nghe đồn, lúc trước ta vẫn luôn cho rằng tổ tôn hai người rất thân cận, như mấy chúng ta và tổ phụ ta vậy. Ngươi đừng nhìn tổ phụ ta luôn đánh ta, kỳ thật ông ấy rất thích ta!"
Đúng vậy, thích đến suýt chút đưa ngươi thành con thừa tự của phụ thân ta.
Tô Tiểu Tiểu đồng tình nhìn hắn ta một cái: "Còn nữa không?”
Tô Ly hai tay ôm ngực: "Còn có chính là nương Quách Hoàn bị bệnh, ta cũng chưa thấy được một lần nào. Dù sao Quách gia này, cho ta cảm giác kì quái."
Tô Tiểu Tiểu không tỏ ý kiến: "Ngươi có tìm được một ít chứng cứ của Quách Hoàn lui tới với Bạch Liên Giáo hay không?” Tô Ly u oán nói: "Không có, cũng không biết tên kia giấu chứng cứ phạm tội của mình ở chỗ nào, ta lật tung trong phòng mấy lân cũng không thấy. Chúng ta vẫn là đi bên ngoài tìm đi, không phải đêm nay muốn gặp người Bạch Liên Giáo sao?"
"Ta có thể cho phép ngươi đi ra ngoài, nhưng đi ra ngoài như thế nào chính ngươi tìm lý do."
Tô Tiểu Tiểu vừa dứt lời, Tô Ly đột nhiên bắt lấy cánh tay nàng, gần như rít gào nói: "Ngươi nói cái gì? Thương thế của biểu đệ hắn chuyển biến xấu? Tánh mạng bị đe dọa? Hắn không được? Không thể! Ta nhất định phải đi găp biểu đệ một lần cuối cùng! Ai cũng không được cản tat"
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Lúc này Quách thừa tướng và Quách đại nhân đều không ở trong phủ, thật đúng là không ai quản được Quách Hoàn.
Cứ như vậy Quách Hoàn công khai ra phủ Thừa tướng.
Vệ Đình dưỡng thương ở Đệ Nhất Đường.
Xe ngựa ngừng ở cửa Đệ Nhất Đường, Tô Ly bảo xa phu chờ ở bên ngoài, chính hắn đi gặp biểu đệ một lần cuối cùng.
Tô Ly vào sân đã dáng vẻ suy sụp, nở mày nở mặt, giống con gà chọi hùng dũng oai vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận