Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2314: Con Gian Cua Trinh Tang 3

Chuong 2314: Con Gian Cua Trinh Tang 3Chuong 2314: Con Gian Cua Trinh Tang 3
Tông Chính Huy hơi kinh ngạc nhìn Trình Tang một cái.
Tên hầu lại không cảm thấy kỳ quái, chỉ cho rằng vị khách này tò mò, cười giới thiệu: "Bọn họ là mẫu thân và tổ mẫu của Trần đại nhân. Nhắc đến vị Trần đại nhân này thật sự không đơn giản, cùng quê với tân khoa trạng nguyên, Thanh Châu người, tiến sĩ hai bảng năm nay, trước đó không lâu vừa mới vào Hàn Lâm Viện làm thứ cát sĩ. Nghe nói hắn ta được con gái của một vị thân vương chọn trúng, sắp làm quận mã gia rồi đó."
Trình Tang hỏi: "Có phải hắn tên Trần Hạo Viễn?”
Tên hầu vội nói: "Đúng vậy! Phu nhân người cũng nghe nói đến Trần đại nhân à?"
Trình Tang nhìn Dương thị và Hoàng thị xuân phong đắc ý, đáy mắt hiện lên tia lạnh lùng: "Đúng vậy, ta có nghe nói.'
Tông Chính Huy ở nhà Lý Chính ba ngày, đã hỏi rõ ràng ân oán của nhà Tiểu Tô và Trần gia.
Cháu trai của Vi Vi tên Trần Hạo Viễn, năm nay đậu tiến sĩ, ở lại kinh thành.
Hai người trước mắt chính là mẹ nuôi của Vi Vi - Dương thị, và đại tẩu Hoàng thị.
Vi Vi được Trân gia nhặt từ ven đường về, ngay từ đầu đã định bán cho người người môi giới lấy tiên.
Nào biết được Vi Vi quá nhỏ yếu, người môi giới lo lắng chưa tìm được người mua, đứa bé đã chết yểu rồi, thế nên không lấy.
Lúc đó ta lót trên người Vi Vi là tơ lụa trân quý, người nhà mẹ đẻ Dương thị bèn nói có thể đứa bé này có lai lịch gì đó.
Cứ nuôi trước đã, đợi cha mẹ của cô bé tìm tới, chắc chắn sẽ tặng Trần gia một số bạc lớn.
Thế là Dương thị nuôi dưỡng Vi Vị nuôi.
Lúc đầu cũng được cho ăn ngon uống ngọn, chỉ sợ cha mẹ ruột tìm đến, phát hiện con mình được nuôi dưỡng không tốt, không chịu cho bọn họ bạc.
Nhưng ròng rã hai năm qua đi, lân cận chẳng có một ai đến nghe ngóng tin tức của đứa bé.
Người Trần gia lại cảm thấy có lẽ cô bé bị cha mẹ vứt bỏ rồi.
Dù sao cũng là một đứa bé gái, vứt bỏ cũng bình thường.
Cũng may Vi Vi rất xinh đẹp, trưởng thành rồi bán cho nhà đại hộ, cũng đáng không ít bạc.
Vi Vi làm trâu làm ngựa ở Trần gia, bốn tuổi đã phải ra đồng cắt heo cỏ.
Ăn không đủ no cũng mặc không đủ ấm, giữa mùa đông đôi tay nhỏ bị đông thành cái bánh bao, còn phải ra bờ sông giặt y phục cho cả nhà họ.
Người trong thôn đều không nỡ nhìn, nhưng bọn họ nói một lần, Dương thị sẽ đánh Vi Vi một trận. Về sau người trong thôn cũng không dám nói nữa.
Còn về phần Hoàng thị kia, cũng không tốt hơn Dương thị là bao.
Vị hôn phu năm đó của Ví Vi là do bà ta tìm cho.
Nam nhân kia không phải thứ tốt lành gì, vừa vô lại vừa háo sắc.
Lần đầu tiên tới cửa cầu hôn, đã ngăn Vi Vi ở hậu viện giở trò bẩn thiu.
Nếu không phải Tô Thừa đánh tên kia đến từ hôn, sau đó dẫn Vi Vi rời khỏi Trần gia, còn không biết Vi Vi lại bị Trần gia đẩy vào một cái hố lửa như thế nào.
Tông Chính Huy đau lòng nhìn về phía Trình Tang.
Lửa giận của Trình Tang không thể nào áp chế được.
Chỉ cần bà ấy nghĩ đến những đau khổ mà con gái phải chịu trong những năm qua, trái tim giống như bị dao cắt.
Đau chết bà ấy rồi!
Vi Vi của bà ấy... Đau chết bà ấy rồi!
Hoàng thị cười nói: "Chưởng quây, đem hết kiểu dáng mới trong cửa hàng của các ngươi ra đây.'
Chưởng quầy bưng một mâm đồ trang sức quý giá ra.
Đáy mắt Hoàng thị hiện lên màu xanh lục, duai tay, lại lập tức rút về: "Mẹ, người chọn đi!"
Dương thị thỏa mãn hừ một tiếng, vươn tay ra lấy trang sức.
Nào ngờ còn chưa chạm đến mâm, đã bị một bàn tay từ phía sau vươn đến giữ chặt bả vai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận