Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2925: Cuộc Chiến Cuối Cùng 29

Chương 2925: Cuộc Chiến Cuối Cùng 29Chương 2925: Cuộc Chiến Cuối Cùng 29
Ước chừng hai phần tư giờ sau, bọn họ đã đuổi kịp chiếc thuyền lớn của Hạ Hầu Nghi.
Tô Tiểu Tiểu với Vệ Đình, Tô Huyên, Bách Lý Thân đứng ở mũi thuyền, ánh mắt rực lửa nhìn về hướng chiếc thuyền lớn.
Hạ Hầu Nghi tựa hồ cũng đã phát hiện ra bọn họ.
Có điểm không giống là Hạ Hầu Nghi không ngồi mà mặc áo giáp đứng trong gió.
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt nắm tay: "Lão vật... lại lân nữa để ngươi trốn thoát... Lân này nói thế nào cũng phải bắt được ngươi!”
Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nghi hoặc hỏi: "Kỳ quái, bọn họ không phải đi về hướng bắc sao? Tại sao mũi tàu lại hướng về phía chúng ta? Hình như..."
Vệ Đình tiếp lời nàng còn chưa nói xong: "Cố ý chờ chúng ta."
Tô Tiểu Tiểu lông mày nhảy lên.
Ùml!
Thủ lĩnh hải tặc bất ngờ nhảy xuống biển.
Tiếp theo đó, bọn hải tặc chèo thuyên kia cũng nhảy xuống nước.
Tô Tiểu Tiểu cau mày: "Hắn ta cố ý dẫn chúng ta đi tìm Hạ Hầu Nghi để..."
Tô Huyên nói: "Hạ Hầu Nghị muốn chúng ta tự chui vào lưới."
Tô Tiểu Tiểu: "Chỉ bằng những người này?"
Tô Huyên dùng ánh mắt ra hiệu Tô Tiểu Tiểu nhìn sang hai bên.
Tô Tiểu Tiểu quay lại nhìn, mới phát hiện trên sóng biển phía xa có những con thuyền lớn đang nối tiếp nhau tụ tập, bao quanh họ.
Có ít nhất ba trăm tên hải tặc trên mỗi con tàu.
Không, đó không còn là hải tặc nữa.
Đó là một nhánh thủy quân giả dạng hải tặc!
Thủy quân của Hạ Hậu Nghi!
Sắc mặt của mấy người trở nên nghiêm trọng.
Thánh nữ định đuổi theo đám hải tặc nhảy xuống nước, Tô Tiểu Tiểu ngăn lại: "Không cân'
Những người đó đã hao hết sức lực, đã nỏ mạnh hết đà, cho dù may mắn lên được thuyền, họ sẽ không còn sức để tiếp tục chiến đấu. Hạ Hầu Nghi đứng ở dưới cánh buồm, xa xa nhìn lại.
Ánh mắt hắn quét qua Vệ Đình, Tô Huyên, Bách Lý Thần, cuối cùng dừng lại ở trên mặt Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu một lần nữa phải đối mặt với cái nhìn chết chóc này.
Dù có nhìn nhau bao nhiêu lần cũng không thể giảm bớt nỗi sợ hãi trong lòng.
Tuy nhiên, Tô Tiểu Tiểu không hề né tránh mà quật cường nhìn lại ông ta.
Vệ Đình cởi áo choàng, nhẹ nhàng khoác lên vai Tô Tiểu Tiểu: "Gió lớn, cẩn thận kẻo lạnh.”
Động tác có vẻ như tùy ý này lại tràn đây ngạo mạn và khinh thường Hạ Hầu Nghi.
Với đạo hạnh hiện tại của Hạ Hầu Nghi, ông ta sẽ không dễ dàng bị một tên tiểu tử trẻ chọc giận.
Tuy nhiên, việc họ tìm được nơi này vượt xa dự liệu của Hạ Hầu Nghi.
Hắn ta có phòng bị trước, xử lý cẩn trọng mọi việc , không có nghĩa là hắn thực sự tin tưởng những thiếu niên này có bản lĩnh đi đến bước này.
Trong mắt Hạ Hầu Nghi lóe lên trong mắt một tia sáng với ý nghĩa sâu xa.
Thanh Nhi đang chăm sóc hai người bệnh trong khoang thuyền thì chợt nhận ra có điều gì đó không đúng, tiếng chèo thuyền không còn, thay vào đó là một loạt tiếng ùm ùm rơi xuống nước.
Nàng ta vội chạy lên xem chuyện gì đang xảy ra thì thấy bọn họ lần lượt bị bao vây bởi những con thuyền lớn.
Đó không phải là một con thuyên lớn bình thường mà là một thuyền chiến quân nhu có bọc thép.
Vẻ mặt của Thanh Nhi đột nhiên thay đổi, nàng ta nhanh chóng đi đến bên cạnh Tô Tiểu Tiểu, khi nhìn thấy chúa công phía trước, nàng ta nhanh chóng giơ tay áo lên che mặt.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao có nhiều thuyền như thế? Chúng từ đâu tới vậy ?"
Nàng ta thấp giọng hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn Hạ Hầu Nghi phía trước: "Cái này thì phải đi hỏi chúa công tốt bụng của ngươi."
Thanh Nhi một tay che mặt, và tay kia lén kéo tay áo Tô Tiểu Tiểu, nói nhỏ: "Ngươi nhỏ giọng một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận