Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 938: Mẹ Chong Nàng Dâu Gặp Mặt 1

Chương 938: Mẹ Chong Nàng Dâu Gặp Mặt 1Chương 938: Mẹ Chong Nàng Dâu Gặp Mặt 1
Có thể thấy, sau khi uống rượu lâu như vậy, nàng lại cảm thấy trong lời nói dối cũng có mấy câu là nói thật.
Tô Tiểu Tiểu khẽ mở cửa sổ, nói: "Chỉ có thể mở rộng như vậy."
Bạch Hi Hòa lại không nhìn.
Bà ấy lại rót cho mình một ly rượu nữa mà làm đổ gần hat.
"Tô cô nương, ngươi có muốn bồi ta uống rượu không?”
"Ta không thích uống rượu."
Nàng kiên quyết không thừa nhận mình tửu lượng kém.
Bạch Hi Hòa một tay chống đầu, muốn nâng ly lên đã có chút không vững.
"Ngài uống nhiều rồi." Tô Tiểu Tiểu.
Bạch Hi Hòa trâm mặc buông ly rượu xuống.
Sau một lúc, bà ấy thấp giọng thì thâm: "Tô cô nương, từ nay về sau ta thật sự sẽ cô độc."
Trong mắt bà ấy thoáng hiện ngấn lệ.
Dù có xảo quyệt và mạnh mẽ đến đâu thì việc sống trong hậu cung dài đằng đẳng và cô độc nhiều năm như vậy vẫn rất đáng buồn.
Tô Tiểu Tiểu không biết phải an ủi bà ấy như thế nào, muốn đóng cửa sổ lại, nhưng lại vô tình nhìn thấy bóng dáng một cô gái.
Khuôn mặt của người này... nhìn có chút quen mắt.
"Ngươi đang nhìn ai vậy?" Bạch Hi Hòa loạng choạng bước tới, cẩn thận nhìn xuống/^A... Vệ phu nhân?”
Tô Tiểu Tiểu dùng thân mình chặn lại bà ấy: "Ngài vừa mới nói cái gì?"
Bạch Hi Hòa không chống nổi thân thể run rẩy của mình, ngã vào trên vai nàng: "Vệ phu nhân ấy..."
- "Cái gì Vệ phu nhân ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Bạch Hi Hòa chỉ vào bóng người trên đường, người đầy men say mông lung nói: "Ngươi không quen biết sao? Mẹ của Vệ Đình..."
Người đó là mẹ của Vệ Đình? Chẳng trách nàng cảm thấy quen quen, Vệ Đình nhìn rất giống bà ta.
Nhưng tại sao bà ta lại ra ngoài một mình vào lúc nửa đêm?
Vệ phu nhân ngôi lên một chiếc xe ngựa.
Trên xe ngựa không có biểu tượng của nhà họ Vệ, và nó được thuê từ một người buôn xe ngựa.
"Khuê nữ”
Là Tô Thừa tìm tới đây.
"A? Bạch phu nhân cũng ở đây à? Ha bà ấy uống rượu à? Bà ấy uống bao nhiêu rồi? Sao lại say thành như vậy?"
Tô Tiểu Tiểu đỡ Bạch Hi Hòa trở lại ghế: "Cha, giúp con trông chừng Bạch phu nhân trước, con ra ngoài một lát!
"Này, khuê nữ! khuê nl
Hành động của Tô Tiểu Tiểu quá nhanh, Tô Thừa cũng không ngăn cản lại được.
Ông nhìn Bạch Hi Hòa say khướt trên ghế, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.
Quên di con gái đã nhờ giúp trông chừng, đành nhìn một lát vậy.
Tô Thừa tuy là ác bá, nhưng lại không bao giờ trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, có thể nói là một người đàn ông cực kỳ có đạo đức.
Ông tìm một chiếc ghế, ngồi cách xa Bạch Hi Hòa cả ngàn dặm, trong lòng cảm thấy cái chỗ ngồi này cực kỳ trong sạch.
Một khắc đồng hồ sau, tiểu nhị đi lên lầu.
"Vị lão gia này, tửu lâu của chúng ta sắp đóng cửa, nếu không thì ngài và phu nhân ngày khác trở lại nhé?”
Tô Thừa bình tĩnh nói: "Bà ấy không phải nương tử tai"
Bạch Hi Hòa say đến hồ đồ nói: "Tướng công... thanh toán...
"Há." Tô Thừa lấy tiền ra.
Thân thể ông chấn động!
Trời đang tối dần và tửu lâu sắp đóng cửa.
Bạch Hi Hòa không có nơi nào để đi.
Tô Thừa thật sự không thể ném bà ấy ở bên đường được, đành phải đưa bà ấy xuống lầu.
Bạch Hi Hòa say đến mức không thể đi được và không muốn đi.
"Mang ngươi về cũng có thể, nhưng không cho phép ngươi kêu loạn nữa! Không được gọi tướng công”
"Ừm!"
Bạch Hi Hòa ngoan ngoãn gật đầu.
Tô Thừa cõng Bạch Hi Hòa trở lại ngõ Lê Hoa.
Là Tần Thương Lan mở cửa. Khi nhìn thấy con trai mình cõng một người phụ nữ về, ông không khỏi sửng sốt: "Con dâu của ta?"
Tô Thừa vội vàng phủ nhận: "Không phải!"
Bạch Hi Hòa ngước khuôn mặt say rượu đỏ bừng lên, ở sau lưng của Tô Thừa nặng ne gật đầu: "Công—công—"
Tô Thừa: "... H
Bạn cần đăng nhập để bình luận