Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 391: Nhận Lỗi 1

Chương 391: Nhận Lỗi 1Chương 391: Nhận Lỗi 1
Vu quản sự cười nói: "Mọi người đã điều tra rõ. Việc hôm nay Nhị Cẩu không sai, hôm nay mọi người không thể phân thân nên bảo ta tới thay mặt xin lỗi, ông áy sẽ quản thúc tiểu công gia cẩn thận."
Trên đường trở về, Tô Nhị Cẩu không nhịn được nói: "Tỷ, gia nhân này xem ra cũng không tệ lắm."
"Ừm”' Tô Tiểu Tiểu gật đầu, cũng không phủ nhận.
Nhưng cũng không bài trừ một khả năng khác là đối phương nể mặt Huệ Giác sư thái và Cảnh Dịch.
Khi vê đến khách điếm, Tôn chưởng quầy vẫn chưa trở về. Người này giống hệt như Tô Tiểu Tiểu, khi làm việc là mất ăn mất ngủ, đến cả nàng cũng phải sợ.
Tô Tiểu Tiểu thấy Tiểu Ngũ lại đi đánh xe ngựa bèn gọi hắn lại: "Tiểu Ngũ, ngươi đi ăn chút gì trước đi, lát lại đi đón Tôn chưởng quầy."
Trong lòng Tiểu Ngũ vô cùng ấm áp: "Vâng, chủ nhân."
Tô Tiểu Tiểu dẫn Tô Nhị Cẩu vào khách điếm.
Phía sau vang lên một giọng nói quen thuộc: “Tô cô nương!"
Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn: "Trường Bình?"
Nàng nói với Tô Nhị Cẩu: "Đệ lên trước đi."
"Dạ." Tô Nhị Cau ngoan ngoãn lên lầu.
Trường Bình nhảy xuống xe ngựa, đi tới trước mặt Tô Tiểu Tiểu, đua tay nải trong lòng ra trước mặt cô, bĩu môi nói: "Cầm đi."
Tô Tiểu Tiểu không nhận.
Trường Bình nóng nảy: "Cầm đi!"
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nói: "Cũng không biết bên trong là gì, sao lại muốn ta câm?"
"Không phải ngươi - ta - cái kia -" Trường Bình sẽ không hại Tô Tiểu Tiểu. Hắn ta có thể hại nàng sao? Hắn ta là nô tài của ai trong lòng nàng còn không rõ sao?
Không phải công tử nhà hắn ta phân phó, hắn ta có thể tới đây tặng đồ cho nàng sao?
Đồ công tử nhà hắn ta cho thế nào cũng là đồ tốt!
"Công tử bảo ta mang cho ngươi." Trường Bình không cam tâm giải thích: "Tiểu công gia nhận lỗi rồi, đây cũng là bạc đệ đệ ngươi lấy được từ chỗ tiểu công gia."
Công tử nhà hắn ta cũng thật bất công!
Làm như cái đồ quê mùa đó mới thật sự là cậu em vợ ruột thịt của ngài ấy vậy! Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Nếu như thế, ta cố nhận lấy vậy."
Trường Bình trợn trắng mắt.
Ngươi vậy mà lại cố nhận lấy?!
Tô Tiểu Tiểu hung hăng nói: "Lại bắt được ngươi trợn trắng mắt, nói cho công tử nhà ngươi giờ!"
Tròng mắt Trường Bình cứng đờ: "Ta, không có, ta là, bị đau mắt."
Dứt lời, hắn vừa ôm lấy mắt bị đau, vừa ủ rũ ngồi lên xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu xách tay nải lên lầu.
Tô Nhị Cau đang ủ rũ ngồi ở trong phòng một mình.
Bị người đánh roi cũng không sao, cậu ta không sợ đau, hơn nữa cậu ta cũng đã đánh trả rồi.
Cậu ta chỉ tiếc bạc cậu ta kiếm được. Tên kia thiếu cậu ta sáu mươi lượng, lúc nãy cậu ta giận quá nên quên tìm đòi.
Thật khổ sở.
Cộc cộc cộc.
Cửa phòng bị gõ.
"Nhị Cẩu, là ta." Tô Tiểu Tiểu nói.
"Tỷ, ta muốn ngủ một lát." Tô Nhị Cẩu thấp giọng nói.
Tô Tiểu Tiểu đẩy cửa ra.
Tô Nhị Cẩu thầm nói: "Tỷ, ta nói ta muốn ngủ -"
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một thỏi, hai thỏi, ba, bốn, năm... ước chừng khoảng mười hai thỏi.
Một thỏi năm lượng.
Tô Nhị Cẩu mở to mắt: "Tỷ?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Bạc do đệ kiếm được, bên kia kêu người đưa tới."
"Ta ta ta ta..." Tô Nhị Cau hưng phấn đi tới ngồi xuống ghế, nhìn một bàn lớn... Cậu ta mặc kệ, cả một bàn lớn!
"Đưa tới? Tất cả đều do đệ kiếm sao?"
"Đúng rồi, do đệ kiếm”"
Dĩ nhiên nàng biết không phải do Tần Vân đưa, mà là Hạng công tử tự mình quyết. Hắn tự chùi đít cho cậu em vợ của mình.
Nhưng nhìn Nhị Cẩu vui như vậy, nàng cũng không nói toạc ra.
Tô Nhị Cẩu hưng phấn lăn lộn trên giường.
Đây là bạc do cậu ta kiếm được. Chương 531. Nhạn LoI ¡ Tự mình kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận