Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1140: Am Sát Giáo Chủ 2

Chương 1140: Am Sát Giáo Chủ 2Chương 1140: Am Sát Giáo Chủ 2
Tiêu Thuấn Dương nghiêm túc nói: "Phụ hoàng, Tam đệ còn đang bệnh, xin hãy để nhi thân đi thay!".
Cảnh Tuyên Đế thản nhiên nói: "Lời đồn bên ngoài nói như nào ngươi nhất định đã nghe thấy rồi, Tam đệ cần một cơ hội để chứng minh mình vô tội, vì vậy ngươi đừng tranh giành với Tam đệ...
Tiêu Thuấn Dương cau mày: "... Vâng."
"Biểu ca, huynh thật sự muốn đi phải không?”
Trên xe ngựa hồi phủ, Cảnh Dịch hỏi Tiêu Trọng Hoa.
Tiêu Trọng Hoa kéo chiếc áo choàng quanh người, trời đã vào đầu hè nóng bức nhưng hắn ta vẫn yếu và hơi lạnh như trước.
"Thánh chỉ đã ban, ta không thể không đi."
"Ngươi có thể nói mình bị bệnh."
"Cảnh Dịch, sống cũng là chết, chết cũng là sống, ta đã không còn đường lui rồi."
Cảnh Dịch còn muốn nói thêm gì nữa nhưng Tiêu Trọng Hoa đã nhẹ giọng nói.
"Tin tức từ thám tử truyền đến là Bắc Yên có ý định liên hôn với Tây Tấn. Một khi hai nước này liên hôn, ngươi có biết hậu quả là gì không? Ngươi cảm thấy vị phụ hoàng kia của ta sẽ bảo vệ giang sơn Đại Chu như thế nào? Là muốn đồng thời gây chiến với Bắc Yên và Tây Tấn, hay là phái một công chúa đi hòa than? .
"Năm đó Hoàng đế Tây Tấn đã từng khen ngợi vẻ đẹp của Huệ An. Chẳng lẽ muốn ta ngồi im nhìn muội muội ruột của mình bị ga cho một lão hoàng đế hơn sáu mươi tuổi làm sủng phi à?".
Cảnh Dịch trầm mặc.
Tiêu Trọng Hoa nói: "Ta làm tất cả không phải đều là vì Huệ An, ta cũng có dã tâm của riêng mình. Ta không được phụ hoàng sủng ái nên chỉ có thể nắm bắt mọi cơ hội, dù là sống hay chết cũng không thể buông tha”.
Trong thư phòng, hoàng tử và các đại thần lần lượt rời đi, Cảnh Tuyên Đế để lại một mình lão Hầu gia.
Hắn ta liếc mắt với Phúc công công một cái.
Phúc công công hiểu ý lui ra ngoài và đứng canh ở cửa.
Toàn công công muốn đi tới canh gác cùng hắn ta nhưng hắn ta lại bình tĩnh nói: "Lui di
Khóe miệng Toàn công công giật giật, lén trợn mắt, lui vê phía sau ba thước.
"Tô Sóc." Cảnh Tuyên Đế nghiêm túc nhìn lão Hầu gia/Lần này tram cho ngươi cùng đến Bạch Liên Giáo, kỳ thực còn có một nhiệm vụ khác... Lão Hầu gia chap tay nói: "Be hạ, xin mời nói."
Tiếng Cảnh Tuyên Đế lạnh lùng nói: "Trãm muốn ngươi lập ra quân lệnh trạng*, giết giáo chủ Bạch Liên Giáo!".
* Quân lệnh trạng là lá thư bảo đảm được viết sau khi nhận lệnh quân sự, biểu thị rằng nếu nhiệm vụ không thể hoàn thành thì người đó sẵn sàng bị trừng phạt theo luật quân sự. ...
"Bệ hạ yêu cầu ngươi giết giáo chủ Bạch Liên Giáo?". Tần Thương Lan cau mày nhìn về phía lão Hầu gia,'Ngươi đồng ý rồi?".
Lão Hầu gia trừng mắt liếc nhìn hắn ta một cái: "Ta có chỗ nào để thương lượng à? Hơn nữa, cho dù bệ hạ không ra lệnh, ta cũng tính giết Mạc Quy Viễn.".
Tần Thương Lan nhìn hắn: "Cơ thể của ngươi..."
Lão Hầu gia thản nhiên nói: "Ta đã khỏi bệnh từ lâu rồi! Ngươi đừng lo lắng cho ta! Chỉ là một tên Mạc Quy Viễn thôi, ta còn không để vào mắt!".
Nhưng thật ra Tân Thương Lan không cho rằng Cảnh Tuyên Đế đang cố tình gây khó dễ, với tình hình hiện tại, giết Mạc Quy Viễn quả thực là chiến lược tốt nhất.
Chỉ là lập quân lệnh trạng có phần vô lý, không hoàn toàn phù hợp với phong cách minh quân của hắn ta.
Có vẻ như Be hạ thực sự đang bị Bạch Liên Giáo dồn vào đường cùng.
Tần Thương Lan nói: "Nếu ta không bị thương, lẽ ra ta sẽ là người ám sát Mạc Quy Viễn.".
Lão Hầu gia sắc mặt tối sầm nói: "Ý của ngươi là gì? Là lão tử không bằng ngươi đúng không? Cho dù ngươi không bị thương, người đi giết hắn cũng là ta!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận